Giang Tịch vô cùng kiên định từ chối lời mời ở lại ăn cơm của Tống Nam Thời, 
lôi kéo Liễu lão nhân đang vô cùng nóng lòng muốn thử, rời đi mà không thèm quay đầu lại. 
Tống Nam Thời vừa nhìn đan dược trong nồi sắt, vừa lắc đầu. 
Cái nồi sắt to này của nàng thực ra không phải một cái nồi bình thường. 
Lò luyện đan của nàng là được thuê luyện sau khi nàng tự đi tìm vật liệu vào khoảng năm sáu năm trước, cuối cùng còn dư lại một chút vật liệu thừa, lúc về nàng dùng những vật liệu thừa này thử tay nghề, tự mình luyện ra một cái nồi sắt to. 
Không nghĩ tới cuối cùng lại có công dụng vào lúc này. 
Lúc này Tống Nam Thời còn chưa ý thức được một chuyện. 
Chế tạo lò luyện đan vô cùng nghiêm ngặt, bất kể là tài liệu hay là cách làm. 
Thiếu một trong hai thì lò luyện đan sẽ trở thành đồ bỏ. 
Việc dùng một cái lò luyện đan nát để luyện đan là điều vô cùng kinh hãi đối với bất kỳ Luyện Đan sư nào. 
Nhưng Tống Nam Thời không biết gì cả, nàng chỉ biết mình đã giải quyết được một lần suýt phá sản. 
Vì thế, hai canh giờ sau, mẻ đan dược đầu tiên được luyện ra bằng nồi sắt ở Tu Chân Giới đã ra lò. 
Tống Nam Thời dùng một cái bình ngọc nàng đã tái sử dụng nhiều lần để đựng số đan dược có ý nghĩa phi phàm này, còn đặc biệt thắt một cái nơ con bướm đỏ thẫm lên thân bình, thoạt nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-tat-ca-deu-la-vai-chinh/3605973/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.