Quân Chính phủ xuống xe, bao vây một vòng quanh bọn họ, mấy gã cao lớn túm lấy cánh tay Dương Linh, trói ra sau lưng. Dương Linh bẩm sinh đã có tính cách nóng nảy, lòng bàn tay lập tức ngưng tụ Liên Hỏa, "Các anh làm gì vậy hả?! Mở to con mắt chó của mấy người lên nhìn cho rõ, tôi là con gái của tộc Tất Phương đấy! Là sinh viên thuộc đội Chuẩn bị chiến đấu Sơn Hải! Mấy người không bắt yêu khôi mà bắt chúng tôi làm quái gì!"
Đây là một cái bẫy liên hoàn.
Vệ Hoàn trầm mặc nhìn bọn họ.
"Tiểu Linh, đừng dùng vũ lực." Dương Thăng lên tiếng nhắc nhở, sau đó nói với các binh lính Chính phủ kia, "Phiền các anh nhẹ tay một chút, nếu không lỡ khiến em gái tôi nổi nóng, nó sẽ cho nổ tung các anh thành tàn phế luôn đấy. Đến lúc đó có muốn nối lại cũng không nối được đâu."
Động tác của những binh lính Chính phủ kia cứng đờ. Tộc Tất Phương chẳng phải là yêu quái nhỏ tầm thường, chuyện này bọn họ biết rất rõ. Vì thế thái độ thay đổi, khách khí hơn ban nãy rất nhiều, "Mong cô Dương phối hợp với nhiệm vụ của chúng tôi. Chúng tôi cũng chỉ nghe theo lệnh của cấp trên thôi."
Dương Linh trừng mắt, liếc gã một phát, không cam tâm mà thu hồi Liên Hỏa trong tay.
Hai binh lính khác muốn tóm lấy cánh tay Yến Sơn Nguyệt nhưng dù có dùng lực mạnh đến mức nào cũng chẳng thể lại gần. Chỉ thấy Hồ Hỏa màu xanh băng tuyết quấn quanh ngón tay rũ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557879/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.