Tất cả những gì diễn ra trên thế giới này, nhiều vô số kể, trông có vẻ như vỡ vụn lung tung nhưng khi lần theo vết tích nhỏ bé để nhặt nhạnh từng mảnh vỡ, cuối cùng ghép chúng lại với nhau, có lẽ sẽ tạo ra một hình ảnh ngoài dự đoán.
Một vòng luẩn quẩn đến cuối cùng cũng quay lại điểm bắt đầu.
Vệ Hoàn chưa từng nghĩ đến rằng, hóa ra có một ngày cậu có thể thông qua góc nhìn của người khác để nhìn thoáng về bản thân trong quá khứ. Mà điều kỳ lạ lại đáng buồn thay là, cậu sắp không còn nhận ra chính mình của ngày xưa nữa rồi.
Một người khác cũng không ngờ trước được là Vân Vĩnh Trú.
Cậu thiếu niên mười sáu tuổi ôm bóng rổ băng qua đám đông ồn ã kia là một Vệ Hoàn mà hắn chưa từng gặp gỡ. Trẻ trung, gọn gàng, cả người đều là dáng vẻ tươi đẹp của một chàng thiếu niên chưa bao giờ trải qua khó khăn, giống như người sứ nhỏ không có bất kỳ một vết nứt nào.
Hắn đã tận mắt chứng kiến hình ảnh nó bị cuộc đời đập nát thành từng mảnh. Hắn cũng biết người sứ nhỏ nhắn, xinh đẹp này trước giờ chưa từng thuộc về bản thân. Nhưng dù thế hắn vẫn như một kẻ ngốc, tìm kiếm từng mảnh vụn của nó ở khắp nơi, dốc hết sức lực dán dính lại từng mảnh một, tỉ mỉ khôi phục nó.
Người sứ nhỏ này mãi mãi cũng chẳng thể khôi phục như lúc ban đầu, trên người cậu vĩnh viễn in hằn vết nứt tan xương nát thịt. Không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557856/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.