Tạo phản?
Sao có chuyện đó được...
Vệ Hoàn né tránh tầm mắt của Dương Thăng, cậu cúi đầu xuống cố gắng đè nén cảm giác lạnh lẽo của mình. Cậu không dám cũng không thể để Dương Thăng thấy được biểu cảm không thể tin nổi của mình ngay lúc này.
Cậu chính là Cửu Phượng đây này! Cửu Phượng sao có thể tạo phản được!
Lúc trước cậu nhận được chỉ thị tác chiến đi đến hẻm núi ở biên cảnh trước từ Sơn Hải. Tại đó cậu liều chết đánh một trận với mấy vạn kẻ địch nhân loại, dâng cả tính mạng của mình cho nó, sao cậu có thể...
"Cậu muốn thấy tên của cậu ta là vì cậu ta đã từng cứu cậu à?"
Nghe câu hỏi của Dương Thăng nhưng Vệ Hoàn đã không còn sức đâu để trả lời.
"Cậu ta luôn thích cứu người lúc đang đánh trận như thể trên thế giới này chỉ có cậu ta ôm lòng khoan dung với nhân loại." Giọng điệu của Dương Thăng càng ngày càng lạnh, lạnh đến mức Vệ Hoàn có cảm giác mình không hề quen người trước mặt này, "Cậu ta có thật sự tạo phản hay không tôi không có cách nào để xác định được cả, có lẽ nhân loại các cậu biết rõ hơn tôi nhiều."
"Nhưng cha tôi thì quả thật đã chết vì cậu ta."
Gì cơ?!
Vừa nãy cậu chỉ chăm chú tìm tên họ của mình chứ không chú ý đến những người khác. Vệ Hoàn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên bia liệt sĩ, danh sách huấn luyện viên đã hy sinh thật sự có khắc tên cha của Dương Thăng, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/2505653/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.