Sau khi kết thúc tiết thực chiến, Vệ Hoàn như bị Vân Vĩnh Trú đấm đến tỉnh ra. Cái đứa nghĩ đến việc từ bỏ chính mình kia không xứng đáng có cơ hội được sống lại.
Bình tĩnh lại rồi, Vệ Hoàn cẩn thận ngẫm lại, quả thật năm xưa cậu đã nhận được thông báo xin viện trợ. Mà loại thông báo kiểu này chỉ được cấp cho quân Chuẩn bị chiến đấu khi Sơn Hải nhận được yêu cầu viện trợ khẩn cấp từ Chính phủ Liên bang Yêu Vực.
Vệ Hoàn vẫn còn nhớ rõ con dấu đỏ được in trên tờ thông báo điện tử thật sự thuộc về Sơn Hải. Nhưng theo lời kể của Cảnh Vân thì là do cậu tự ý ra chiến trường.
Có người làm giả thông báo xin viện trợ đồng thời gửi cho Vệ Hoàn. Hơn nữa lúc đó chỉ có mỗi cậu đến hẻm núi biên cảnh, vốn tưởng rằng đội Chuẩn bị chiến đấu số 3 sẽ đến cùng nhưng sau khi cậu đến nơi mới phát hiện ra không có bất kỳ đồng đội nào khác, đến cả thiết bị liên lạc cũng bị đứt đoạn.
Đây rõ ràng là một cái bẫy. Nhưng tín hiệu cậu gặp nguy hiểm là do ai truyền ra?
Thậm chí Vệ Hoàn đã hoài nghi trong Sơn Hải có nội gián.
Nhưng vì sao lại nhằm vào cậu? Giết chết cậu rồi lại gán cái danh kẻ phản đồ lên người cậu thì có gì hay?
Ai mới là người nhận được lợi ích?
Sương mù quá dày, Vệ Hoàn tìm không ra manh mối. Hiện tại việc cậu có thể làm là nỗ lực sống sót, tìm ra chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/2505651/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.