*Tác giả có lời muốn nói: Chương này tui đề cử bài hát 《 Người bạn gây tổn thương nhất 》 của Trần Dịch Tấn để nghe trong lúc đọc.
Rất phù hợp với Dương Thăng và Vệ Hoàn. Mọi người có thể nghe thử nhưng đừng KY trên Võng dịch vân nha. (Còn editor tui đây muốn nói rằng mọi người nghe thôi chứ đừng đi KY nha.)
꧁༺༒༻꧂
Cuối cùng ngày này cũng đã đến.
Cho dù Vệ Hoàn có vắt óc suy nghĩ, liều mạng tìm chứng cứ chứng minh mình trong sạch nhưng cho dù có làm gì đi nữa thì cũng đã quá muộn.
Hai tay đang giơ lên yếu ớt rũ xuống bên hông, quang nhận ánh vàng trước mặt cũng biết mất, quay về với cổ tay Vệ Hoàn rồi khóa chặt nó như còng tay.
Dáng vẻ của cậu hiện tại chắc chắn rất giống một tên đào phạm đã thú tội.
Không còn gì để che giấu nữa. Vệ Hoàn hiểu rõ, nguyên nhân khiến những con Phệ Điểu kia không thật sự gây thương tổn cho cậu là nhờ Dương Thăng. Việc này chẳng qua chỉ là cái bẫy do Dương Thăng giăng ra. Anh không có ý muốn tổn thương cậu mà chỉ muốn ép cậu rơi vào trạng thái chiến đấu để rồi bộc lộ thói quen khi tác chiến mà thôi.
Vô số lần cùng anh kề vai chiến đấu, quả nhiên đến cuối cùng chính sự ăn ý đó đã khiến cậu lòi đuôi.
“Sao mày không nói gì đi?” Dương Thăng bước từng bước tới gần cậu, lòng bàn tay nổi lên ngọn gió màu tím, “Sao đây, đến giờ phút này rồi vẫn còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/2505622/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.