Dương Linh tức giận siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi, “Tui muốn dùng Liên Hỏa trực tiếp nổ chết thứ này ngay bây giờ.”
Tuy Vệ Hoàn cũng cực kỳ tức giận, thậm chí còn muốn giết chết cái thằng cặn bã trước mặt này luôn nhưng cậu cũng hiểu rõ một điều nếu hiện tại mình động tới gã ta thì người bị liên lụy là Yến Sơn Nguyệt đã dẫn bọn họ đến đây.
“Stop stop stop, bình tĩnh lại đi đại tiểu thư của tôi ơi. Bây giờ chúng ta vẫn chưa thể ra tay với thằng cha này đâu, lỡ chả chết rồi thì cả đám không ai chạy thoát nổi mất.” Vệ Hoàn chụp lấy tay Dương Linh, “Chắc chắn sẽ có cơ hội để ra tay mà. Dù sao thì tên này cũng sắp bị lôi tới tòa án thẩm vấn công khai rồi. Cậu đừng quên vụ đó chớ.”
“Chứng cứ dính líu đến Yến Sơn Mạc chị đã thu thập đầy đủ hết rồi.” Yến Sơn Nguyệt lên tiếng. “Giết anh ta thì dễ nhưng giết anh ta xong vẫn chẳng thay đổi được gì hết. Mấy kẻ này vốn đang làm gì đều sẽ tiếp tục làm cái đó thôi.”
Quả nhiên đúng như những gì Vệ Hoàn suy đoán. Sở dĩ Yến Sơn Nguyệt có thể mạo hiểm dẫn cậu đến đây bởi vì có một lý do rất quan trọng tồn tại đó là chính bản thân cô đã ôm lòng đấu tranh với thế lực ác độc của gia tộc mình rồi. Đồng thời cô muốn lợi dụng cậu thay cô tìm ra nhiều manh mối hơn nữa.
Cảnh Vân thi triển pháp thuật, yêu quang màu vàng rực rỡ đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/2505597/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.