Trước hoa dưới trăng, ẩn chứa tình yêu nồng đậm, namtử khẽ ôm lấy giai nhân, trong lòng tràn đầy nhu tình vô hạn.
"Nàng định lúc nào mới chịu đi theo ta?"
Ngoại hiệu"Cửu chỉ Thần Long" Long ThiênHành bởi vì từ nhỏ chỉ có chín ngón tay, trong giang hồ mới tặng cho hắn danhhào này , trên mặt hắn khó nén chân tình vô cùng lo lắng, chính là hi vọng cóthể mau sớm hỏi ra một đáp án xác thực.
Gương mặt hoa xinh đẹp mỉm cười nhẹ, "Lòng của tađã sớm là của chàng, chàng còn lo lắng gì thế?"
"Nhưng cha nàng muốn đem nàng gả cho Bát Vương gialàm thiếp, ta sợ. . . . . ."
Nàng kiều mỵ cười, "Sợ cái gì? Sợ ta sẽ ái mộ hưvinh, không muốn cùng chàng chịu khổ hay sao?"
Long Thiên Hành chấn động, vội vàng biện luận:"Không! Ta dĩ nhiên tin tưởng nàng, nàng tuyệt đối không phải là loại nữnhân ái mộ hư vinh đó, nhưng ta chẳng qua chỉ là một người giang hồ bìnhthường, sao có thể tranh nổi cùng Bát Vương gia quyền khuynh thiên hạ được? Ngộnhỡ cha nàng muốn gả nàng đi, ta. . . . . ."
Một ngón tay trắng như tuyết che ở trên miệng hắn,chận lại những lời nói tiếp theo.
"Nếu như đến lúc đó, ta sẽ bất chấp tất cả bỏtrốn cùng chàng , nhưng hiện tại ta còn đang khuyên cha thu hồi mệnh lệnh đãban ra, chàng phải cho ta một chút thời gian."
Hắn ôm nàng vào lòng, "Nàng thật sự nguyện ý theota cùng nhau chịu khổ?"
"Từ ta lần đầu tiên nhìn thấy chàng, ta biết ngayta là của chàng rồi, dù cuộc sống khổ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tieu-muoi/52629/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.