Thiệu Cảnh rời tửu điếm trở lại con đường ồn ào đông đúc, lúc này từ trong đoạn ngõ nằm bên cạnh bỗng có một thân ảnh ụt ụt vài tiếng rồi chạy về nơi hắn đang đứng, là Tiểu Trư, nó đang dụi dụi vào hai chân của hắn rồi mè nheo đụng chạm một cách thân mật.
Bởi vì vừa trải qua nỗi đau xót khi thiếu kinh nghiệm để bị người dạy dỗ rồi mất toi hai khỏa linh thạch cho nên sau khi tiến vào tửu điếm Thanh Thủy Các Thiệu Cảnh đã không chút khách khí nghiêm lệnh bảo Tiểu Trư phải chờ ở bên ngoài, lúc này hắn ngồi xổm xuống, vừa vỗ nhè nhẹ vào đầu Tiểu Trư vừa thấp giọng khen ngợi Tiểu Trư vài câu, sau đó cười nói: "Đi thôi."
Hắn đứng lên và quay đầu lại nhìn thoáng qua tấm biển gỗ của Thanh Thủy Các, ánh mắt dừng lại như có điều gì đó phải suy nghĩ nhưng rồi ánh mắt nhạt nhòa ấy lại nhìn thẳng về phía trước như chưa từng suy nghĩ điều gì, sau đó hắn dẫn Tiểu Trư theo và cất bước đi thẳng về phía trước.
Địa phương nào nhiệt nhất bên trong khu phường thị của Tiểu Hồ Thành ngoại trừ Thiên Phong lâu trên ngã tư đường san sát những dãy nhà cửa cùng tửu lầu tửu điếm chính là bãi đất trống rộng lớn nằm ở ven bờ hồ nằm ở cuối con đường. Không ai biết những người tán tu đầu tiên bắt đầu mở quầy buôn bán ở nơi này từ khi nào nhưng cho đến ngày hôm nay thì nó đã thành một nơi vô cùng đông vui náo nhiệt, khi Thiệu Cảnh đi tới bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien-luan-hoi/1465647/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.