Thiệu Cảnh đang đứng ở trong khu rừng xương trắng um tùm.
“Thì ra là ngươi.” Lý Vô Tướng giơ đoản kiếm trong tay lên, hung tợn nhìn Thiệu Cảnh chằm chằm.
Trên bàn tay Thiệu Cảnh lại chậm rãi cháy lên một quả cầu lửa, im lặng bùng cháy không một tiếng động, nhưng lúc này hắn khẽ chau mày, không có thừa thắng xông lên vì tên Lý Vô Tướng này rất xảo trá, sau khi bị thương vội đem thân thể Tô Thanh Dung chắn trước mặt mình, Thiệu Cảnh sợ ném chuột bể bình, sắc mặt dường như không được dễ chịu lắm.
Phần lớn quần áo trên người Tô Thanh Dung bị xé vụn hết rồi, lộ ra cơ thể rung động lòng người, Lý Vô Tướng liếm liếm bờ môi, cùng lúc đó đau đớn kịch liệt truyền đến khiến sắc mắc hắn trở nên tái nhợt, nhưng nhìn thấy quả cầu lửa trên tay Thiệu Cảnh hắn liền ra vẻ thập phần khinh thường, hung tợn mà nói:”Ngũ Hành thuật pháp? Lại còn là Hỏa Cầu thuật, thuật pháp tầng một tầng thấp nhất ? Ha ha ha ha, nhìn lão tử đem ngươi lột da, sau đó cưỡi nữ nhân này thật mạnh trước mặt ngươi, giúp ngươi mở mang tầm mắt nhé …. A!”
Lời còn chưa dứt, ngôn từ đắc ý còn chưa kịp nói đến cao trào, bỗng nhiên ở trên mắt hắn, một cái ngọc thủ trắng muốt giống như quỷ mị bình thường giơ lên, một phát đã bắt được đoản kiếm hắn nắm trong tay, lập tức đâm ngược, dùng một luồng khí thể trảm kim đoạn thiết, sắc bén vô cùng đâm vào bộ ngực của chính hắn.
Một luồng băng hàn từ trong ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien-luan-hoi/1465599/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.