Tô Thanh Dung khép chặt đôi mắt, không chút phản ứng, Lý Vô Tướng ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi hung dữ nói:”Lưu Thượng, ngươi là đồ chó đẻ, có gan cùng ta đánh một trận quang minh chính đại.” “Chậc chậc chậc chậc, Lý công tử chẳng những vóc đẹp hơn người, khẩu khí cũng không nhỏ à.” Lưu Thượng giễu cợt, chẳng biết tại sao nét mặt càng ngày càng hưng phấn, nhãn tình nhìn chằm chằm vào Lý Vô Tướng, chậm rãi híp mắt cười nói:”Nhưng mà thật thiếu ý tứ ah, ta không có cái hứng thú đánh với công tử nhưng lại muốn đến kiểm tra thực hư Tô cô nương một phen đấy.” Lời còn chưa dứt đã nghe thấy “ rẹt “ một tiếng rách nhỏ, Tô Thanh Dung sợ hãi kêu lên, Thiệu Cảnh đứng sau đám xương trắng thân thể cứng đờ, Lưu Thượng một phát xé đứt y phục lưới của Tô Thanh Dung, cái áo lập tức rách một mảng lưới lớn, rách hơn một nửa bả vai trắng muốt bên trái, bung chiếc yếm đào thêu hình thúy lục trúc diệp lõa lộ ra một bờ ngực trắng noãn vươn cao ngất khêu khích trong không khí. “Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Tô Thanh Dung bờ môi trắng bệch, thân thể kiệt sức muốn rụt về phía sau, nhưng cử động này chỉ làm những đường cong của nàng càng thêm mềm mại lung linh động lòng người, lồ lộ trước mặt Lưu Thượng mà thôi, khiến ánh mắt của hắn càng giống như hổ lang tầm thường thèm thuồng nhan sắc Lưu Thượng liếm liếm bờ môi, hình như cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhìn nữ tử nửa kín nửa hở nằm trước mặt phảng phất cả thân thể của hắn giống như muốn cháy lên đồng dạng, sau đó trên mặt hắn lộ ra nét quỷ dị mà dâm tà cười, dâm tà nói:”Chậc chậc, ta muốn làm gì, ngươi không biết sao? Ta là người có tâm địa tốt nhất rồi, Lý công tử không phải cũng yêu thích ngươi sao, ta sẽ khiến trước khi hắn chết, ngay trước mắt của hắn, cùng ngươi cùng một chỗ diễn cảnh ngủ chung ôm ôm ấp ấp cho hắn xem, giúp hắn có chết cũng không hối tiếc, ngươi có chịu không ? Tô Thanh Dung sắc mặc đang hồng lập tức trắng bệch, Thiệu Cảnh trốn ở bên cạnh toàn bộ lông trên người nhất thời dựng đứng hết lên, gặp qua rất nhiều tên biến thái dê cụ đấy, nhưng quái vật biến thái giống như Lưu Thượng thật đúng là chưa từng bao giờ thấy qua. Trong tràng, Lưu Thượng cười dâm xòe bàn tay ra chộp tới Tô Thanh Dung, Tô Thanh Dung sắc mặt trắng bệch, bờ môi run run, bỗng dưng mở miệng kêu to:”Thiệu Cảnh, Thiệu công tử, cứu mạng! Cứu mạng!” Lưu Thượng thân thể cứng đờ, Thiệu Cảnh đang chần chờ chốn ở bên cạnh nhất thời cũng phải kinh hãi, mình lộ ra chân tướng lúc nào, bị phát hiện lúc nào chứ ? Lưu Thượng quay đầu nhìn về bốn phía, chỉ thấy xương cốt yêu thú um tùm, nhưng một chút động tĩnh cũng không có, ha ha cười cười, nói:” Mỹ nhân, ngươi đừng vọng tưởng còn có người sẽ tới cứu ngươi, chung quanh nơi này đã bị ta rải ra Nhuyễn Cốt Tô, dù cho tiểu tử Thiệu Cảnh đã đến, cùng lắm cũng chỉ được xem chúng ta ân ái chung áo chung quần mà thôi:” Hắn dâm tà cười nhạt, vươn ngón tay sờ vào bờ vai mềm mại, nõn nà như ngọc của Tô Thanh Dung, vuốt một chút, nhéo một chút, nét mặt, động tác đúng là hèn mọn trong hèn mọn bỉ ổi trong bỉ ổi, mê đắm mà nói:”Mỹ nhân, ta không quan tâm đấy, càng nhiều người ta càng cao hứng, hẳn là ngươi cũng cùng loại háo sắc giống ta sao ? Thiệu Cảnh ở bên cạnh, trông lòng dâng lên sự sợ hãi, vôi vàng cúi đầu nhìn kỹ xuống dưới đất, sau một lát quả nhiên phát hiện một ít bụi phấn mỏng màu trắng, màu sắc rất nhạt , bị che lấp dưới một đống lớn xương bạch cốt yêu thú, gần như không thể phát hiện được, nếu như vừa rồi chỉ bước nhiều hơn bốn, năm bước, chỉ sợ giờ phút này cũng đã xụi lơ nằm ở dưới mặt đất không thể cử động rồi. Giữa sân, Tô Thanh Dung không cách nào che dấu, cuối cũng vẫn cất tiếng khóc lóc nức nở, Lưu Thượng không còn kiêng nể gì cả, vuốt mặt cùng thân thể của nàng, nói một ngữ khí vô cùng thỏa mãn, thì thầm vào tai nàng:”Mùi vị này, cảm xúc này, con mẹ nó, thật tốt à…. Mỹ nhân, ngươi cũng không biết trong lòng ta muốn ngươi từ lâu rồi, con mẹ nó từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã nghĩ đem ngươi bắt đến để cho ta tiết hỏa, đáng hận ngươi lại chỉ cho đám Vương bát đản trên núi hưởng tiện nghi, cuối cùng thì hôm nay ngươi đã thuộc về ta, yên tâm đi, để ta yêu thương ngươi thật tốt, để ngươi biết cái gì mới là nam nhân, ha ha ha ha Tiếng cười thoải mái mà có chút cuồng loạn, nét khoái ý trên mặt Lưu Thượng có chút dao động, Thiệu Cảnh trốn ở sau đám bạch cốt mặt lạnh như sương, ánh mắt cẩn thận nhìn kỹ mặt đất, bên dưới có Nhuyễn Cốt Tô, khả năng xông lên không lớn nhưng cho dù hắn không có đại thần thông của những vị tu chân tu sĩ thì giờ phút này hắn cũng không còn biện pháp nào khác. Cánh tay chậm rãi giơ lên, ước chừng sau ba hơi thở, vô thanh vô tức một ngọn lửa bùng cháy trong lòng bàn tay, sau đó chậm rãi từ từ lớn dần. Hỏa Cầu Thuât! Kiệt sức khống chế hô hấp của mình, mặc dù đây vẻn vẹn chỉ là hai chủng thuật pháp cấp một sớm đã quen thuộc với Thiệu Cảnh, nhưng cũng chính bởi vì như thế, Thiệu Cảnh lại biết trong những tầng thuật pháp công kích thấp nhất của Ngũ hành thuật pháp, đặc biệt là uy lực của thuật pháp công kích tầng một, căn bản là thấp đến mức làm cho người khác phải tức lộn ruột, thuật pháp tầng hai cũng chỉ là tạm được, chỉ có những thuật pháp từ tầng ba trở nên sau khi sử dụng mới thực sự có uy lực, nhưng so sánh với hắn, tiền vốn để tu luyện Ngũ hành thuật tầng thứ ba đắt đỏ gần như không thể tưởng tượng nổi, tu chân sĩ nhất mạch mới thật sự là con đướng lớn sáng chói lọi ah.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]