Hạ Nghiên khóc không ra nước mắt. Rốt cuộc ai cầm thú hơn ai đây? Chịu trách nhiệm với "khẩu súng" kia ư? Đem cô băm thành trăm mảnh đi. Kiếp trước, chắc chắn cô lỡ tay phá hủy thế giới rồi.
"4 năm trước... em dùng tay... 4 năm sau, dùng miệng nhé?"
"..." . Ngôn Tình Nữ Phụ
Hạ Nghiên hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế cơn giận để không một cước đá bay hắn ra khỏi nhà. 4 năm trước là cô lâm vào đường cùng, là cô ngu dốt. Bây giờ còn dám nói với cô như vậy ư? Còn muốn cô làm? Có cái nịt!
Hạ Nghiên ngơ chân, đạp nhẹ vào người hắn một cái. Hắn loạng choạng, ngã xuống đất khiến cô giật mình.
"Anh... anh không sao chứ?"
"Em... em tính... tính chà đạp anh sao?"
Hạ Nghiên: "..." Thôi quên đi! Là cô lo lắng thừa rồi.
Đang định bỏ mặc hắn để xuống bếp nấu cháu, cơn ho của hắn kéo đến khiến cô lo lắng. Cô ngồi xổm xuống, vỗ vỗ lưng hắn.
Tổng tài cao cao tại thượng khi bị bệnh cảm cúm hành hạ cũng thật mất tiền đồ. Hắn hiện tại cứ giống như một đứa trẻ cần người mẹ chăm sóc vậy.
Sau khi đưa Hạ Vũ về phòng, đưa hắn lên giường, đóng cửa cẩn thận để hắn tự giải quyết "khẩu súng" của mình, Hạ Nghiên xuống bếp nấu cháu.
...
Hạ Nghiên bưng bát cháu nóng hổi, thơm phức lên phòng hắn là vào 30 phút sau. Khi vào phòng, hắn vẫn ngồi trên giường, bộ mặt đầy khó xử nhìn cô.
Hạ Nghiên di chuyển tầm nhìn xuống hạ thân hắn, sau đó muốn tử vong tại chỗ.
"Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-phi-toi-chet/909819/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.