Đồ nướng ngày hôm qua ăn thật sự rất ngon, những người trong nhà máy đã ăn qua khi về đều khen ngợi không dứt khiến cho mọi người càng thèm. Buổi trưa lúc công nhân trong xưởng đến mua cơm đều dò hỏi liệu buổi tối có thể chuẩn bị thêm đồ nướng không, đạt được đáp án vừa lòng mới coi như yên tâm một chút.
Những năm 80 ở huyện nhỏ, mọi người đều về nhà ăn cơm, từ sau khi Điền Thụy bắt đầu làm cơm hộp đã thổi một làn gió ăn bên ngoài vào huyện này.
Mấy quầy hàng ăn vặt đối diện nhà máy đều theo đó mà nổi tiếng hơn, rất nhiều người đã đến chiến chỗ từ giữa trưa, chuẩn bị buổi tối bày sạp. Còn có cả người bán rổ rá mình tự đan, có người bán đế giày tự làm, mấy cái đệm nhỏ ngồi lót mông.
Náo nhiệt đến mức sắp biến thành một con đường.
Điền Thụy đã sớm nói với chị Thành cùng chị Lưu rằng buổi tối hai người sẽ qua giúp đỡ. Chị Trình đảm nhiệm việc nấu mì, Điền Thụy thu tiền, còn thiếu người gọi món cùng dọn bàn nữa.
Chị Thành cùng chị Lưu đều đồng ý, còn cười nói: “Nghe nói buổi tối ở bên kia rất nhiều người, mấy đứa nhỏ nhà chị còn muốn qua đấy chơi.” Trước kia đến tối là ngủ, trong huyện cũng không có chỗ nào để đi dạo. Hiện tại tuổi tối cũng mở hàng khiến cho mọi người rất hiếu kỳ, dù không mua gì nhưng đến tham gia trò vui cũng tốt.
Bạch Mãnh nói với Điền Thụy, “Lại thêm mấy cái bàn đi, em sợ đến lúc đó không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918751/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.