"Nhìn chằm chằm phu lang nhà ta lẩm bẩm cái gì đấy hả?" 
Một bàn tay của Dư Chu đặt lên vai của Đào Khương, năm ngón tay hơi dùng sức bóp mạnh, giọng nói mang theo sự uy hiếp không hề che giấu, giống như chỉ cần Đào Khương nói sai một từ nào đó thì đợi chờ gã chính là mưa giông bão tố. 
Lúc này Đào Khương mới ý thức được hành động thất lễ của mình vừa nãy, vội vàng hành lễ tạ lỗi với Dư Chu một cái, sau đó mới giải thích nói: "Thực sự là quá giống nhau." 
Dư Chu nhướn mày hỏi: "Giống cái gì?" 
"Một người bằng hữu cùng đọc sách với ta ở trên trường huyện," Đào Khương cảm thán, "Phu lang của Dư huynh có đến năm sáu phần nhìn giống với hắn." 
Trong lòng Dư Chu giật thót, bất giác nhớ tới đứa đệ đệ cùng phụ khác mẫu ngày đó đem Cẩm Xuyên ném tới nơi này, không chút biểu cảm hỏi: 
"Người bằng hữu đó của ngươi tên họ là gì, tuổi tác ra sao?" 
Đào Khương cũng cảm thấy hai người có thể giống nhau nhiều như thế nói không chừng còn có thể là họ hàng thân thiết gì cũng nên, vậy nên cũng thành thực nói, 
"Người bằng hữu đó của ta họ Lý, tên hai chữ Hạo Lâm, là nhân sĩ thành Vân, tuổi tác lớn hơn so với ta và ngươi một chút, đến nay đã hai mươi hai tuổi rồi." 
Nghe nói là người họ Lý thì Dư Chu đã không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau khi nghe thêm những thông tin phía sau hắn có thể càng thêm xác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-trot-lam-giau-tai-di-gioi/2521336/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.