40.
Cho tới khi ta ngủ dậy, ta mới nhớ tới một việc vô cùng quan trọng.
Hôm qua lúc rời khỏi phủ ta đã hẹn Mạnh Tề gặp mặt.
Mà sáng nay ta mới trở về.
!!!
Nghĩ tới đây, ta nhanh chóng rời giường, vươn người một cái liền chạy ra ngoài.
“Mạnh Tề…” ta vừa gọi một tiếng, liền bị âm thanh của Trân Châu đánh ngắt.
“Đại tiểu thư, người tìm Mạnh Tề, à không, người tìm Mạnh công tử ư? Hôm qua ngài ấy đã quay về nhà rồi.”
“Về nhà?” ta nghi ngờ là mình nghe nhầm, lại xác nhận một lần nữa.
“Hắn về nhà gì cơ?”
“Ngài ấy về nhà của mình.” Trân Châu đi đến cạnh ta, vẫy vẫy tay trước mắt ta, “Đại tiểu thư, có phải người vẫn chưa tỉnh ngủ không? Có cần ngủ thêm chút nữa không, vừa hay bữa tối ta đã chuẩn bị gần xong rồi, lát nữa…”
“Á, bếp vẫn còn đang cháy…” Trân Châu nhảy dựng lên, chạy bắn vào nhà bếp.
Ta mơ hồ trừng mắt nhìn tỷ ấy, lắc lắc đầu, lại dụi dụi mắt, không hồi phục được thần trí.
Chẳng lẽ là ta vẫn chưa tỉnh ngủ hay sao?
Vậy ta lại ngủ thêm một lần nữa.
Ta quay về nằm lên giường, nhắm mắt, mở mắt, lại đi ra ngoài cửa.
“Mạnh Tề…”
Cửa phòng bên cạnh cót két một tiếng mở ra, ta liền mỉm cười quay đầu, nhìn thấy là nhũ mẫu, lại có chút thất vọng.
“Đại tiểu thư, chiều hôm qua Mạnh công tử đã rời khỏi kinh thành rồi.” nhũ mẫu kiên nhẫn giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-trai-tim-moi-nguoi-deu-co-mot-chap-niem/3327356/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.