Sáu cái bánh bao tổng cộng ba đồng. Nói đắt không đắt, nói rẻ cũng không rẻ.
Thẩm An Dật bỏ bánh bao vào túi giấy rồi nhanh chóng quay về chỗ cũ. Chỉ mới trôi qua vài phút mà đường phố vắng lặng đã trở nên đông đúc, không khí xung quanh tràn ngập hương vị tươi mới.
Vẫn chưa có bao nhiêu người đến mua hàng, những người đang khiêng đòn gánh đều là người buôn bán, đang tìm chỗ để bày hàng.
"Mau lại đây." Vương Bảo Nhi nhìn thấy bóng dáng Thẩm An Dật, đứng lên gọi to.
Vương Tiểu Nhị lúc nãy vừa mới chuẩn bị đi theo Thẩm An Dật mua bánh bao đã bị Vương Bảo Nhi kéo lại. Ở chợ vừa đông người lại vừa hỗn tạp, vẫn là đặt hắn ở dưới tầm mắt mới có thể yên tâm.
Nhìn thấy Thẩm An Dật, Vương Tiểu Nhị hé miệng cười khờ khạo. Hắn tiến lên phía trước hai bước, nắm lấy tay Thẩm An Dật.
Thẩm An Dật xoa đầu Vương Tiểu Nhị, hai người cùng nhau ngồi xổm xuống phía sau sạp hàng. Vương Bảo Nhi ngồi bên phải, Thẩm An Dật ngồi bên trái, kẹp Vương Tiểu Nhị ở giữa, như vậy mới an toàn.
"Lát nữa thôi sẽ có nhiều người đến." Thẩm An Dật cười nói. Lấy hai cái bánh bao ra khỏi túi giấy đưa cho Vương Tiểu Nhị, sau đó cũng tự mình cầm lấy hai cái, đem túi giấy chuyển sang cho Vương Bảo Nhi.
Vương Bảo Nhi nhận túi, lấy ra một cái bánh bao nóng hổi, cắn một miếng rồi nói. "Đâu đó vào giờ này một chút, người lên trấn sẽ ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-tieu-ca-nhi/3445335/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.