Tiễn Tiến nghe xong Triệu Nhị nói cũng hạ quyết tâm.
- Đúng, đánh bài, tôi không có việc gì nhi chính là không có việc gì.
Mấy người Tiễn Tiến, Dương Lập Thanh đánh bài sôi nổi, đám người Hứa Lập, Tiếu Thiên Cường cũng làm tới tận trưa, bọn họ làm tuy mệt nhưng không áy náy lương tâm. Lúc ăn trưa Quách Duy Như ngồi cạnh liên tục và cơm không còn bộ dạng một nữ chủ tịch huyện đâu cả. Tôn Lệ tay trái cầm bánh bao, tay phải cầm nước uống, cô ả cũng ăn rất ngon.
Tiếu Thiên Cường nhìn hai người phụ nữ như vậy, y cười nói.
- Hai vị ăn như vậy không sợ béo ư? Cẩn thận về nhà chồng bỏ đó, tới lúc đó lại khóc lóc đòi giảm béo.
Quách Duy Như trừng mắt nhìn Tiếu Thiên Cường một cái nói.
- Hắn dám. Hơn nữa chúng tôi dù ăn nhiều hơn, tăng cân cũng là tăng cường sức khỏe, vậy vẫn tốt hơn là bệnh Tây Thi gầy gò một cơn gió thổi là bay.
Tôn Lệ mặc dù không phê phán Tiếu Thiên Cường nhưng lại gật đầu nói.
- Có thể ăn là phúc đó. Lúc ở nhà không ngừng đổi món mặc dù không dám nói là sơn hào hải vị nhưng cũng đầy món ngon. Chẳng qua tôi lại phát hiện nó không ngon bằng ăn bánh bao, ăn hành muối.
Vợ Lý Tài có chút xấu hổ nói:
- Xin lỗi đã làm mọi người chịu khổ với chúng tôi, phải ăn mấy món này với chúng tôi.
- Chị, mấy món này ăn rất ngon, bọn họ ở trên tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538464/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.