Mặt Đổng Quân lúc này cũng trầm xuống, năm đồng chí Hứa Lập không phải thành viên địa phương, mình cũng sợ tiếp đón có gì không chu đáo nhưng ai ngờ lại xuất hiện vấn đề trên người tên Lý Ngọc Giang này. Chỉ là trước mặt đám người Hứa Lập nên Đổng Quân không tiện nói gì, y chỉ có thể để Tào Kiệt mắng người thay mình.
Lý Ngọc Giang hơn 50 tuổi bị Tào Kiệt mắng mà cứ cúi đầu không dám phản bác, Hứa Lập có chút đồng tình đi lên nói:
- Bí thư Tào, bỏ đi, không có gì mà, bây giờ đồng chí Tôn Lệ là mệt nhất, để đồng chí ấy vào nằm nghỉ một lát. Vấn đề khác lát nói tiếp.
Tào Kiệt hung hăng trừng mắt nhìn Lý Ngọc Giang một cái mới nói.
- Còn không mau dẫn đường. Đúng, bảo vợ anh nấu bát canh nóng.
Lý Ngọc Giang vội vàng gật đầu, y vừa mở cửa vừa chạy vào trước. Không đợi mọi người vào sân đã nghe thấy Lý Ngọc Giang vừa chạy vừa gọi.
- Bà nó đâu, mau nhóm lửa, nấu bát canh nóng.
Tào Kiệt thấy Tôn Lệ chạy như vậy không khỏi há hốc mồm, lát sau y mới có phản ứng quay đầu lại tự giễu với Hứa Lập, Đổng Quân:
- Xin lỗi, người trong xã đã bao giờ thấy lãnh đạo trên huyện, tỉnh mấy đâu, mong các vị thông cảm.
Đám người Hứa Lập lắc đầu đi theo Lý Ngọc Giang vào căn nhà phía tây. Căn nhà này chắc là nhà của vợ chồng con trai Lý Ngọc Giang, ngay cả mấy tờ giấy dán mừng đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538444/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.