Lúc ấy do tình hình khẩn cấp trong lúc nhất thời không tìm được người thích hợp chấp hành nhiệm vụ này, nếu muốn gọi người ở Cục công an tới thì lại không kịp, ai biết hai vợ chồng Hồ sư phụ bị bắt còn sống hay không? Nếu trì hoãn thêm nữa chính là không có trách nhiệm với tính mạng của dân chúng. Lại nói loại chuyện nhỏ này nếu Hứa Lập ra tay thì nhất định sẽ thành công.
Vì thế Hứa Lập chủ động nói do mình đóng làm Đái Quân, lấy lý do thu tiền điện nước xem có thể dụ bốn tên tội phạm ở phòng 302 mở ửa không? Chỉ cần Hứa Lập có thể vào nhà đừng nói là bốn tên mà thêm vài tên nữa hắn cũng nắm chắc bắt hết đối phương.
Triệu Quốc Khánh mặc dù biết Hứa Lập có bản lĩnh nhưng Hứa Lập đã không còn là nhân viên bình thường năm nào, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì mình ăn nói sao với thị ủy, ủy ban thị xã cơ chứ, ăn nói sao với dân chúng Vọng Giang? Càng quan trọng hơn là lương tâm của mình sẽ rất áy náy. Vì thế Triệu Quốc Khánh kiên quyết không chịu để Hứa Lập tự mình ra trận, y thà để mình thay thế.
Đối với ý tốt của Triệu Quốc Khánh, Hứa Lập mặc dù biết nhưng hắn lại biết bản lĩnh của Triệu Quốc Khánh. Ở tình huống này ngoài mình ra thì những người khác đều không có nắm chắc có thể ngay lập tức khống chế được bốn tên tội phạm. Mà nếu để đối phương có thời gian suy tính thì những kẻ đó đến bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538219/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.