- Hai vị tối nay cũng mệt rồi, tôi mời hai vị vào nhà uống nước nghỉ một lát, làm việc gì cũng cần nghỉ ngơi mà.
Lão Tam vừa nói vừa đẩy hai người vào phòng.
Củng Quần quay đầu lại nhìn Đái Quân một cái nói:
- Tổ trưởng, hay là chúng ta vào nhà uống nước rồi đi?
Đái Quân gật đầu nói:
- Cũng được, chân tôi nhũn ra không đi nổi nữa rồi.
Vừa nói hai người theo Lão Tam vào phòng.
Hai người vừa vào phòng khách đã thấy trên bàn có hai cốc nước lạnh, bọn họ không hề khách khí ngồi xuống bàn trà. Đái Quân xoa xoa chân mình, còn Củng Quân lại bưng cốc uống.
Đột nhiên đèn trong phòng bị tắt, Đái Quân cùng Củng Quần sửng sốt, không đợi hai người có phản ứng đèn lại sáng lên, cảnh trước mắt đã có biến hoá. Chỉ thấy trước bàn có bốn người đàn ông cầm con dao dài hơn thước trong tay, con dao lóe ánh sáng trông rất đáng sợ.
- Các người, các người muốn làm gì?
Củng Quân ra vẻ sợ hãi, y dùng tay giữ chặt túi, người cuộn vào ghế run rẩy nói.
Lão Tam đứng bên:
- Nhỏ giọng chút, mày mà dám kêu lên đừng trách tao vung dao tới, máu phọt ra. Hắc hắc, bọn tao cũng không có ý gì, chỉ là trong thời gian này hơi khó khăn nên muốn mượn tiền của bọn mày dùng chút.
- Không, không được, đây là tiền công quỹ, nếu nếu cho các người thì tỗi ong đời.
Củng Quân ngồi đó liều mạng giữ túi quần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538218/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.