- Được, chúng ta vào trong nói chuyện.
Đái Quân vừa nói vừa dẫn mọi người vào trong. Bên trong rất đơn giản, chỉ có hai bàn làm việc bình thường. Đái Quân mỉm cười nói:
- Ở đây nhìn như văn phòng nhưng thật ra chỉ là nơi hoạt động của mọi người mà thôi. Tôi đã về hưu biết hết mọi người trong tiểu khu, mọi người không có việc gì cũng thích tới chỗ tôi ngồi chơi nói chuyện.
Mọi người ngồi xuống, Đái Quân mới giới thiệu qua tình hình căn phòng 302 kia.
Phòng 302 vốn có một đôi vợ chồng đều hơn 60 tuổi, bọn họ từng làm việc cùng với Đái Quân nên Đái Quân biết. Đặc biệt là ông lão bình thường rảnh rỗi là xuống trạm vật tư này đánh cờ, Đái Quân rất quen thuộc tình hình căn hộ này. Hai ông bà có một nam một nữ đều công tác ở ngoài, bình thường ít khi về. Hai ông lão sau khi về hưu một mình ở lại đây. Hai người mặc dù cao tuổi nhưng sức khỏe vẫn tốt, sáng mỗi ngày đều xuống đi dạo quanh tiểu khu một vòng, tới 6h30 là lại tới một quán ăn sáng trong tiểu khu ăn sáng, sau đó ông lão tới chỗ Đái Quân chơi cờ, bà lão thì về nhà dọn dẹp…
Nghe xong Đái Quân giới thiệu, Triệu Quốc Khánh nói:
- Vậy anh không nghe nói thời gian trước vợ chồng ông lão này ra ngoài ư? Hay là con bọn họ đón bọn họ đi?
Đái Quân lắc đầu nói:
- Không có, bây giờ đang có dịch Sars thì ai dám ra ngoài chứ? Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538215/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.