Nhìn Trịnh Quân Ba, Ngô Mính thật sự là hận không thể tiến lên bóp chết hắn. Chỉ cần có thể làm chồng con mình an toàn thì mình dù có lấy mạng đổi mạng với hắn cũng được. Nhưng Ngô Mính cũng biết đây là điều không thể. Ở gần bàn hai người có năm tên thanh niên lực lưỡng ngồi đó, nhìn qua là biết không phải người tốt. Bọn chúng không ngừng nhìn về phía này nhằm bảo vệ an toàn cho Trịnh Quân Ba.
Trịnh Quân Ba mỉm cười nói:
- Ngô Mính, năm đó cô xem thường tôi, cô đã bao giờ nghĩ tới chuyện như hôm nay chưa?
Ngô Mính cúi đầu không nói gì.
Trịnh Quân Ba rất vô sỉ nói:
- Cô đi theo Tô Khoan thì có gì tốt chứ? Chỉ cần cô đi theo tôi tôi cam đoan cô muốn gì được đó, dù là tiền hay là quan chức đều là một câu nói mà thôi.
- Vô sỉ, anh đi chết đi.
Ngô Mính trừng mắt nhìn Trịnh Quân Ba.
Trịnh Quân Ba cười cười không nói gì nữa. Hai người ngồi gần tiếng, Trịnh Quân Ba ăn no mới bỏ đũa xuống.
- Được rồi, cô về suy nghĩ đi, tôi sau này còn có thể tìm cô nữa. Cô đừng có mà từ chối nếu không tôi không thể cam đoan an toàn của chồng con cô đâu.
Nói xong Trịnh Quân Ba cầm cặp rời đi lưu lại Ngô Mính ngồi ngây ra đó một lúc lâu mới đi.
Ngô Mính thấy rất loạn, cô đi không mục đích trên đường không biết bao lâu. Chờ khi cô tỉnh táo lại mới vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2538147/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.