Hứa Lập mỉm cười tránh khỏi cái gối do Phạm Ngọc Hoa ném, hắn mở cửa lớn tiếng nói:
- Béo, anh ở đây, đừng gọi nữa.
Tên Béo cách cửa phòng Hứa Lập không xa, nghe vậy quay đầu lại kêu:
- Ông anh, cậu thế nào mà giờ mới ra, làm tôi tìm mệt muốn chết. Ngày mai cậu ngủ ở phòng nào nói cho tôi biết trước, tìm từng gian một thế này biết lúc nào tìm được đây?
- Tìm tôi có chuyện gì?
Hứa Lập đi ra rồi đóng cửa lại nói.
- Ăn cơm, Tiểu Huệ đói nhưng hai người chúng tôi ăn không ngon, cô ấy bảo tôi gọi cậu và chị dâu ăn cơm cùng nhau. Cơn nước xong chúng ta đi loanh quanh một chút, hưởng thụ cảnh đẹp ở Canada.
- Ngọc Hoa thấy không khỏe, không ăn cùng các ngườii. Chốc nữa cậu bảo người mang thức ăn đến cho tôi. À, hôm nay tôi và Ngọc Hoa không ra ngoài chơi ngày mai tính sau. Cậu và Tiểu Huệ không phải hai người cần có thế giới riêng sao.
Tên Béo nghe xong vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Chị dâu ốm? Có nghiêm trọng không? Để tôi tìm bác sĩ tới khám cho chị dâu?
Phạm Ngọc Hoa là lần đầu tiên quan hệ lên cơ thể chưa thích ứng, nếu tìm bác sĩ đến khám cô sẽ xấu hổ, Hứa Lập đương nhiên không cho tên Béo đi tìm bác sĩ. Hắn vội nói:
- Không cần, chỉ là không hợp với khí hậu, bụng không thoải mái, ngày mai là ổn thôi.
Lý Tân thấy ánh mắt Hứa Lập sáng lên lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537864/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.