- Cũng không có gì ạ, chỉ là cân hoa quả. Cháu nghe nói Phạm thúc thích uống rượu nên định mua hai bình đến cho chú ấy nhưng Tiểu Hoa không cho nên cháu không dám mang tới.
- Đáng ghét, lời người ta nói có liên quan gì đến anh.
Phạm Ngọc Hoa ở phía sau khẽ vỗ lưng Hứa Lập một chút đồng thời cũng dịu dàng nói.
Động tác mờ ám này của hai người bị Tôn Minh Tuệ thấy rõ, Tôn Minh Tuệ càng xác định Hứa Lập này sẽ là con rể của mình. Chị cười nói:
- Nghe Tiểu Hoa nói là đúng, bố Tiểu Hoa muốn uống rượu gì ở nhà cũng có, cháu không cần mua.
Tôn Minh Tuệ vừa nói vừa lấy dép trên giá đưa cho Hứa Lập.
Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa vào nhà, hắn vừa ngồi xuống ghế đã thấy Tôn Minh Tuệ bưng một đĩa hoa quả đặt lên bàn nước. Hứa Lập nhìn đống quả này dù là loại quả nào cũng ngon và đắt hơn quà mình mang tới nhiều. Chút hoa quả mình mua sau khi mình về chắc bị vứt đi mất.
- Tiểu Hứa, cháu ăn quả đi, cháu cứ coi đây như ở nhà mình, đừng khách sáo. Tiểu Hoa, con lấy quả cho Tiểu Hứa.
Phạm Ngọc Hoa cầm quả cam, cô vừa bóc vỏ vừa nói:
- Đây là cam không hạt trồng ở cạnh dòng Giang Dũng, rất ngon.
Nói xong cô đưa quả cam đã bóc vỏ cho Hứa Lập.
- Anh ăn thử xem.
Hứa Lập cầm lấy bóc một múi bỏ vào miệng, hắn cảm thấy quả là rất ngon.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-quan/2537522/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.