Dinh Thư Di cố gắng nán lại công ty thật trễ mới về nhà mình. Đến trước cửa nhưng lại lưỡng lự không tiến vào.
Một lúc sau lại dùng hết quyết tâm mở cửa ra. Bên trong đèn tắt tối om, màn cửa kéo kín lại nên không nhìn thấy gì rõ. Cô thở phào cởi giày ra không thèm bắt đèn mà trực tiếp ngã cả người lên sô pha.
"Umm..."
Ai lên tiếng vậy!
Lãng Triệt cằm remote trong tay nhấn đèn sáng lên. Lúc này cô mới biết là tự mình đã tự ngã vào lòng người ta.
"Xin lỗi." Dinh Thư Di hơi lúng túng. Cô lập tức đứng dậy muốn về phòng.
"Đứng lại." Lãng Triệt cảm thấy việc lúc sáng hắn chủ động hôn cô, từ lúc đó tới giờ cô luôn né tránh hắn. Không phải cô biểu hiện rất thích mình sao. Đây là thái độ gì, có được liền không muốn tiếp à.
Dinh Thư Di vốn dĩ trong lòng cô đang loạn thành một khối, từ sáng đến giờ cô luôn suy nghĩ rất nhiều vấn đề.
Thật ra là cô biết bây giờ mình thích hắn, nhưng lại không muốn cuộc đời lần nữa dính dáng tới chuyện tình cảm nam nữ. Một phần nữa là hắn đang mất trí, ai biết được trước đây hắn đã có người yêu hay thậm chí là vợ hay chưa. Vô tình hay cố ý cũng không được, cô không muốn cướp đi thứ vốn của người khác.
Việc lúc đầu giữ người lại bên cạnh là cô bốc đồng ham vui, nhưng trước giờ giữa bọn họ vẫn giữ giới hạn chỉ ở mức bạn bè là cùng, cô giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-mot-nhanh-hoa/3590682/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.