Chương trước
Chương sau
Edit & Beta: *Hoa Cúc*
Sau này Tô Hàm bắt đầu thừa dịp buổi tối không có việc gì để luyện tập lực tinh thần.
Mãi đến một tuần sau, Tô Hàm có thể sử dụng tốt khống chế tốt lực tinh thần của mình, Lôi Dực mới bắt đầu chính thức dạy cậu dùng lực tinh thần chuyển hoán năng lượng trong thú hạch như thế nào.
“Tiểu Hàm, cậu có biết tinh sư chia làm mấy cấp không?” Đẩy mắt kính, Lôi Dực hỏi.
“Năm cấp, phân biệt là cấp thấp, cấp trung, cấp cao, cao cấp còn có siêu cấp, nhưng…” Tô Hàm có chút không giải thích được, “Vì sao tinh sư lại chia làm năm cấp mà không phải giống như dị năng và lực tinh thần, chia làm mười hai cấp?”
“Vấn đề cậu hỏi rất hay.” Tán thưởng nhìn Tô Hàm, Lôi Dực đáp, “Thật ra tinh sư sở dĩ chia làm năm cấp là dựa theo sự phân hóa tinh thạch.”
Tô Hàm nghi hoặc “Tinh thạch?”
Cũng không vội trả lời Tô Hàm, Lôi Dực mở miệng “Tuy thú hạch và dị năng đều phân thành mười hai cấp, nhưng thật ra dựa theo năng lượng thú hạch sau khi chuyển hóa thì dị năng cả mười hai giai đoạn đều có thể hấp thu, chẳng qua năng lượng nhiều hay ít và độ thuần khiết của chúng không giống nhau mà thôi.”
Tô Hàm “?”
Lôi Dực “Đơn giản mà nói, thú hạch dưới cấp ba khi chuyển hóa năng lượng vào tinh thạch là ít nhất, độ tinh khiết tối thiểu nó được gọi là tinh thạch cấp thấp, mà từ cấp 4 đến cấp 6 gọi là tinh thạch cấp trung, sau đó cấp 7 đến cấp 8 sẽ là tinh thạch cấp cao, cấp 9 đến cấp 11 là tinh thạch cao cấp, cấp 12 là cao nhất gọi là tinh thạch siêu cấp.”
Tô Hàm nghe vậy càng không rõ “Như vậy, chẳng phải chuyển hóa năng lượng thú hạch cấp 1 cấp 2 và cấp 3 đều giống hay sao?”
“Cũng không thể nói như vậy, tuy độ tinh khiết giống nhau, nhưng hàm lượng lại không giống, ví dụ như năng lượng chuyển hóa thú hạch cấp 1 sẽ không bằng thú hạch cấp 2, cấp 3 năng lượng cần chuyển hóa sẽ rất nhiều.” Đẩy mắt kính, Lôi Dực trả lời.
“Vậy nếu không giống nhau sao lại đều chúng gọi là tinh thạch cấp thấp?” Tô Hàm vẫn không rõ.
“Nếu chuyển hóa năng lượng một viên thú hạch cấp 1 mà dư thừa, như vậy thì dùng đến hai, thậm chí là ba, số lượng càng nhiều, có thể tăng tổng năng lượng lên.” Trả lời vấn đề của Tô Hàm, Lôi Dực không hề tỏ vẻ không kiên nhẫn.
Tô Hàm “Có ý gì?”
Lôi Dực nghe vậy cười cười, từ không gian xoay lấy ra một viên đá trong suốt “Biết đây là gì không?”
Tô Hàm lắc đầu “Không biết.”
“Đây là đá năng lượng, dùng để chuyển hóa năng lượng từ trong thú hạch, khi bên trong đá năng lượng đầy năng lượng, nó sẽ trở thành năng lượng cung cấp cho người dị năng sử dụng, gọi nó là tinh thạch.”
“Thì ra năng lượng trong thú hạch không thể chuyển hóa trực tiếp, cần phải thông qua bên trong viên đá năng lượng này mới được ha.” Tô Hàm hiểu rõ.
“Bingo.” một cái vỗ tay vang lên, Lôi Dực nói, “Bây giờ, tôi sẽ dạy cậu lấy năng lượng bên trong thú hạch như thế nào, chuyển hóa thành năng lượng người dị năng có thể sử dụng, hơn nữa thông qua viên đá năng lượng này.”
Tô Hàm nghe vậy nhanh chóng giữ vững tinh thần, dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
“Đầu tiên, cậu phải hiểu được năng lượng trong thú hạch và năng lượng trong tinh thạch có gì khác nhau.” Lôi Dực nói xong lại lấy một viên thú hạch cấp 1 từ không gian xoay, sau đó đưa thú hạch và đá năng lượng phân biệt bỏ vào hai lòng bàn tay, “Tiếp đó, tôi sẽ chuyển hóa năng lượng trong thú hạch, cậu chú ý nhìn, chú ý dùng lực tinh thần để nhìn, mà không phải dùng mắt.”
Nói xong, Lôi Dực nhắm hai mắt lại, Tô Hàm thấy thế nhanh chóng tập trung lực chú ý, dùng ý thức nhìn chằm chằm hai tay Lôi Dực.
Rất nhanh dị tượng xảy ra, thú hạch trong tay Lôi Dực dần trở nên mơ hồ, Tô Hàm ‘nhìn thấy’ bên trong thú hạch có một đường cong màu đen và nhưng thứ tinh tinh khác không ngừng lưu động, lát sau màu đen biến thành màu đỏ, giống như đưa trẻ nghịch ngợm, vui vẻ chạy và trong đá năng lượng trên một tay khác của Lôi Dực.
Thời gian không đến một phút, đường cong đen trong thú hạch hoàn toàn chạy vào đá năng lượng, thú hạch trở nên ảm đạm không ánh sáng, không còn xinh đẹp như lúc trước.
Ngược lại đá năng lượng chậm rãi sáng bóng, từ màu trắng ban đầu biến thành màu đỏ, chẳng qua màu sắc không đậm mà thôi.
“Tốt.” Mở mắt ra, Lôi Dực đưa viên đá năng lượng đã chuyển màu đỏ cho Tô Hàm, “Cái này là một nửa tinh thạch, bây giờ năng lượng bên trong nó còn rất ít, khi màu của đá năng lượng biến thành đỏ thẫm, thì sẽ là một viên tinh thạch cấp thấp.”
Nhận tinh thạch bán thành phẩm trong tay Lôi Dực, Tô Hàm cảm thán “Thật thần kỳ ha, nhưng mà tinh thạch cấp thấp có màu đỏ, vậy những tinh thạch khác là màu gì?”
“Tinh thạch cấp trung màu vàng, cấp cao là màu xanh, cao cấp là màu lam, tinh thạch siêu cấp lại có màu tím.” Lôi Dực nói xong lấy từ không gian xoay một viên thú hạch cấp 1 cho Tô Hàm, “Bây giờ, cậu dùng tinh thần lực cảm nhận năng lượng bên trong thú hạch và tinh thạch một chút, xem chúng có gì khác nhau.”
“Ừ.” gật đầu với Lôi Dực, Tô Hàm nhắm hai mắt lại, cố gắng cảm thụ năng lượng trong thú hạch và tinh thạch, lát sau, Tô Hàm mở mắt.
Lôi Dực cười hỏi “Thế nào? Cảm giác có gì khác nhau không?”
“Ừ.” Gật đầu, Tô Hàm cười nói, “Tôi nhìn thấy, năng lượng trong thú hạch có màu đen, năng lượng trong tinh thạch lại màu đỏ.”
“Rất tốt.” Lôi Dực cười nói, “Nhanh như vậy đã có thể cảm nhận được những năng lượng đó, tiếp theo cậu cẩn thận xem lại còn có gì khác nữa không.”
“Được.” Gật đầu, Tô Hàm nhắm mắt lại lần thứ hai.
Bởi vì có một lần thành công, lần này Tô Hàm gần như lập tức ‘nhìn thấy’ năng lượng trong thú hạch và tinh thạch, nhưng lần này Tô Hàm không lập tức rút lực tinh thần về mà tiếp tục ‘nhìn’ chằm chằm hai dòng năng lượng đó.
Khi vừa bắt đầu, Tô Hàm cũng không cảm thấy điều gì khác, thời gian qua Tô Hàm cảm nhận được, năng lượng màu đen dường như không chào đón mình, Tô Hàm thậm chí có thể thấy nó bài xích mình. Mà năng lượng màu đỏ thì khác, nó tản ra hoàn toàn khác với năng lượng màu đen rất thiện ý, hơn nữa năng lượng màu đỏ này cũng khiến Tô Hàm có cảm giác rất thoải mái, rất muốn thân thiết.
Mở mắt ra, Tô Hàm nói với Lôi Dực cảm giác của mình.
Nhìn Tô Hàm nhanh như vậy đã cảm giác được năng lượng khác nhau, trước mắt Lôi Dực sáng ngời.
Lúc trước nhanh như vậy đã có thể ‘nhìn thấy’ màu của năng lượng trong thú hạch và tinh thạch đã khiến Lôi Dực có cảm giác kinh hỉ rồi, không nghĩ tới ngay cả bản chất của chúng Tô Hàm cũng ‘nhìn thấy’ nhanh như vậy. Hơn nữa cấp bậc lực tinh thần lại cực cao, Lôi Dực đã có thể đoán được thành tựu về sau của Tô Hàm.
Đại ca thật sự nhặt được bảo vật rồi, Lôi Dực nghĩ thầm, chỉ một lần gặp mặt lại có thể tìm cho con trai một người ba tốt như vậy.
“Lôi Dực?” Nhìn Lôi Dực luôn trầm mặc không lên tiếng, Tô Hàm còn tưởng mình nói gì không đúng, không khỏi gọi một tiếng.
“À?” Lôi Dực lấy lại tinh thần.
Tô Hàm “Vừa rồi tôi nói không đúng?”
“Không.” Lôi Dực lắc đầu, “Cảm giác của cậu với chúng nó là đúng, năng lượng trong thú hạch sở dĩ bài xích cậu là vì cậu có ác ý với chúng, năng lượng trong thú hạch là kết tinh của cơ thể dị thú, vốn dị thú và con người đã đối địch với nhau hơn nữa bọn chúng bị con người giết chết, trước khi chết tự nhiên sẽ có oán hận rất sâu với con người, năng lượng trong thú hạch đương nhiên sẽ mang ác ý.”
“Thì ra là như vậy.” Tô Hàm như nghĩ điều gì đó rồi gật đầu, “Vậy năng lượng trong tinh thạch sở dĩ sẽ có cảm giác thân thiết là vì cậu đã chuyển hóa nó thành năng lượng cung cấp cho người dị năng sử dụng.”
“Ừ.” Đẩy mắt kính, Lôi Dực mở miệng, “Cho nên, muốn chuyển hóa năng lượng trong thú hạch, đầu tiên cập phải làm biến mất ác ý của chúng trước, đừng để chúng tiếp tục bài xích cậu.”
“Tôi phải làm như thế nào, để những năng lượng đó không bài xích tôi?” Tô Hàm hỏi.
“Cái này phải do chính cậu lĩnh ngộ.” Lôi Dực đứng lên duỗi thắt lưng làm biếng, “Tôi muốn đi tìm cháu trai thân mến của tôi, bằng không vệ sĩ nhà tôi sẽ khó xử.”
Chỉ cần nghĩ tới, dáng vẻ Lôi Trung tay chân vụng về ôm nhóc con vào lòng, Lôi Dực đã muốn cười.
Tô Hàm “Cháu trai?”
Xong đời, lỡ miệng rồi, Lôi Dực ở trong lòng kêu thảm thiết, sau đó nhanh chóng giải thích “Cái đó, cậu không là bạn của tôi sao, tôi đây coi như là chú của Tô Triêu nha, nhóc tự nhiên sẽ là cháu của tôi, khụ, tôi đi nha.”
Nói xong, nhanh chóng đi về phía cửa, Tô Hàm nhìn mà không thể giải thích được, cậu ta làm gì mà đi nhanh như vậy, hơn nữa vừa rồi còn cố ý giải thích nhiều như vậy?
Được rồi, mặc kệ những cái đó, vẫn nên chuyển hóa năng lượng trước chuyện này quan trọng hơn.
Tô Hàm nghĩ rồi nhắm mắt lại, dựa theo những gì Lôi Dực nói trước đó, cố gắng thân thiết với dòng năng lượng màu đen, nhưng thời gian chậm rãi trôi qua, những năng lượng màu đen đó chẳng những không có ý dịu xuống, ngược lại càng thêm bài xích Tô Hàm.
Tô Hàm không khỏi nóng nảy, trực tiếp khống chế lực tinh thần biến những năng lượng màu đen đó thành màu đỏ.
Có thể do lực tinh thần của Tô Hàm quá mạnh, những năng lượng màu đen đó chậm rãi bắt đầu biến thành màu đỏ, Tô Hàm thấy thế vui vẻ trực tiếp tăng lực tinh thần.
Chẳng qua, để Tô Hàm thất vọng rồi, có thể do lực tinh thần quá lớn, thú hạch dường như không chịu nổi lực tinh thần mạnh mẽ đánh sâu vào hóa luôn thành bụi phấn.
“Thất bại.” trên mặt Tô Hàm tràn đầy uể oải, quả nhiên Lôi Dực không nói đúng, giai đoạn đầu cơ hội thành công của tinh sư rất nhỏ.
Nhưng Tô Hàm không nản lòng, một lần lấy một viên thú hạch của thú dị cấp một từ không gian xoay.
Lần này, Tô Hàm không tiếp tục như lúc đầu, mạnh mẽ chuyển hóa năng lượng, mà làm như Lôi Dực nói, nghĩ cách tiếp cận những năng lượng màu đen.
Chậm rãi phát ra thiện ý của mình với năng lượng màu đen, dẫn đường để chúng nó di động trong thú hạch, bay giờ Tô Hàm cũng không vội vã tới gần, mà chờ cho chúng nó chơi đùa vui vẻ mới chậm rãi tới gần.
Tô Hàm thành công, chúng không tiếp tục bài xích cậu nữa, Tô Hàm vui vẻ bắt đầu khống chế lực tinh thần, chuyển năng lượng thành màu đỏ.
Lần này tốc độ chuyển hoán đương nhiên nhanh hơn nhiều so với lần trước, chẳng qua Tô Hàm vẫn thất bại.
Viên thứ ba, viên thứ tư… viên thứ bảy…
Không ngoài ý muốn, đều hóa thành bụi phấn, tuy thất bại nhưng cũng có một viên kiên trì được trong thời gian dài, còn một viên chỉ cách thành công một bước nữa.
Lấy viên thú hạch thứ tám, Tô Hàm hít vào một hơi, đây là viên thú hạch cuối cùng trong không gian xoay, hy vọng không thất bại nữa.
Nhắm mắt lại, truyền thiện ý về phía năng lượng màu đen, từng bước một chậm rãi tới gần, khống chế lực tinh thần chuyển hóa năng lượng…
Cuối cùng, Tô Hàm cũng thành công chuyển tất cả năng lượng màu đen thành màu đỏ, hô hấp ngừng lại Tô Hàm thật cẩn thận khống chế năng lượng màu đỏ di động vào đá năng lượng.
Chậm rãi, màu sắc trong thú hạch càng ngày càng mờ nhạt, đá năng lượng cũng từ trong suốt dần biến màu đỏ, mà vẻ mặt Tô Hàm cũng càng cẩn thận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.