Viên đạn của súng là đặc chế, uy lực rất lớn, cho dù là kim cương, cũng có thể bị một phát súng của hắn bắn xuyên. Quỹ tích của viên đạn mắt thường khó có thể nắm bắt, giữa không trung lại đột nhiên lấy một điểm trung tâm từ đó tản ra từng đợt gợn sóng, là một hình bán nguyệt, bao bọc núi băng cùng với đóa hoa sen nở rộ ở trong đó.
“Đinh đang”
Xác đạn màu bạc rơi xuống đất.
Thấy thế, Thâm Niên vốn còn có chút căng thẳng nhẹ nhàng thở ra, chợt trên mặt liền mang theo ý cười, hai tay khoanh trước ngực, ngón trỏ lấy tần suất nhàn nhã tản mạn gõ trên cánh tay. Những người khác của Vọng Thủy thành cũng lau mồ hôi lạnh, lúc này ánh mắt ân ẩn mang theo chế giễu, dường như đang nói: để xem mấy người có biện pháp gì nào?
Kỳ Bạch sắc mặt không biến, trong lòng âm thầm tự hỏi. Năng lượng thuộc tính hỏa kia bị một rừng Dây Lửa biến dị trấn thủ, nếu năng lượng băng tính này dễ dàng lấy được như vậy, hắn mới là cảm thấy không bình thường. Xem ra, đóa sen lam đó cũng giống như Dây Lửa, đều là trấn thủ năng lượng.
Kỳ Bạch cân nhắc, nói Mạc Kỳ đưa súng cho hắn, sau đó…
Ế?
“Sao lại nặng như vậy?” Hai tay cố hết sức cầm suýt nữa khiến hắn gặp đại hạn ngã bị thương, Kỳ Bạch có chút khí tức không ổn hỏi.
Mạc Kỳ ngượng ngùng cười, “Khí lực của tôi so với người thường hơi lớn hơn một chút!”
Thế này mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932519/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.