Đó là một cái hang rất lớn, toàn bộ đều trải rộng băng tinh màu lam trong suốt, tản mác ánh sáng lam lân lân, thoạt nhìn cực kỳ mê người. Mà hấp dẫn nhất dẫn, là khối băng lớn màu lam chồng chất thành một ngọn núi nhỏ ở chính giữa kia, núi băng cao chưa đến ba mét, hình nón, đỉnh sắc nhọn, phát ra ánh sáng màu lam chói mắt, mà làm người ta kinh diễm nhất là ở chỗ đầu mũi nhọn nở rộ một đóa hoa sen màu lam.
Không sai, chính là hoa sen màu lam, nó cũng không phải mọc ở mũi nhọn của núi băng, nhìn kỹ mới có thể phát hiện nó nổi lơ lửng, lấy tốc độ thong thả xoay tròn. Hoa sen có năm cánh, trong suốt màu lam, xa xa nhìn lại, tản ra ánh huỳnh quang màu lam, thoạt nhìn như mộng như ảo. Nguyên đóa hoa sen tản ra mùi hương thanh lạnh, hít vào chỉ làm cho người ta cảm giác từ trong xương cũng tản mát ra cái lạnh, thế nhưng tinh tế cảm thụ mới có thể phát hiện thần thanh khí sảng, như là gân mạch cả người đều thông thấu vậy.
“Việt tướng quân, các người đây là?”
Sắc mặt Thâm Niên hơi trầm xuống, đôi mắt chuyển một vòng qua nhóm người Kỳ Bạch cuối cùng rơi xuống Việt Kha, ngoài miệng kéo ra một nét cười, dường như thật sự không rõ bọn họ sao lại đến đây.
Một cánh tay như sắt thép của Việt Kha chặt chẽ ôm eo Kỳ Bạch, đôi mắt bình tĩnh theo dõi anh ta, cực kỳ chú ý, đối với Thâm Niên, ngay cả lông mi của y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932516/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.