Không khí lập tức liền lặng im, hai người đồng loạt nghĩ tới vấn đề này.
Có cây Nuốt Trời giúp, kiến chúa này, đến tột cùng trưởng thành đến tình trạng gì?
Vấn đề này, không ai trả lời được.
Ánh mắt Việt Kha dường như xuyên qua bộ rễ phong phú của cây Nuốt Trời, nhìn về chỗ sâu nhất.
Y có thể cảm giác được, chỗ đó, có một sự tồn tại, cho dù là mình, cũng không thể cùng chi là địch tồn tại. Có lẽ, đó chính là kiến chúa!
“Dù thế nào, chúng ta đi ra ngoài trước đã!” Việt Kha ánh mắt rơi xuống người Kỳ Bạch, đôi mắt vốn bình tĩnh pha thêm đau lòng chính y cũng không nhận thấy.
Sức mạnh của cây Nuốt Trời, sức lực thân thể Kỳ Bạch căn bản không chống cự được bị nó rút ra, chỉ trong chốc lát, sắc mặt liền tái nhợt. Mình phải nhanh chóng dẫn cậu ấy đi ra ngoài, không thì cậu ấy nhất định sẽ bởi vì sức bị hút khô mà chết. Hơn nữa, tuy rằng bây giờ còn chưa có cảm giác rõ ràng, thế nhưng, cây Nuốt Trời cũng đang hút sức lực y ra.
Vươn tay ôm người vào trong ngực, Kỳ Bạch hiện tại tứ chi vô lực, mềm yếu tựa trên người y, nếu không phải một bàn tay y giữ lấy hắn, chỉ sợ đã trượt xuống.
Đầu, Kỳ Bạch khoác trên vai Việt Kha, trong mắt xuất hiện căm giận không cam tâm, trong thời điểm khẩn trương như thế, hắn nửa phần cũng không giúp được Việt Kha, ngược lại còn phải làm vướng chân y!
Hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-lai-chi-duoc-thao-su/2932457/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.