Mộ Miên mở đôi mắt nặng trĩu của mình, xung quanh cậu là một không gian đen tối khiến cậu có chút lạc lối. Trong lòng ấm áp lạ thường, cậu cười khẩy, xem ra chết cũng chẳng phải điều gì đáng sợ như con người thường nói. Bỗng một tia sáng chói phía trước khiến cậu nheo mắt, ánh sáng ấm áp làm xuyên thủng cái màn đêm này
Khi mở mắt một lần nữa, cậu đang ở bệnh viện, Mộ Miên ngồi dậy khó khăn, nhìn xung quanh rồi nhìn sang chiếc bàn nhỏ. Một tấm danh thiếp đen sáng bóng ở đó, Mộ Miên yếu ớt cầm lên đọc dòng chữ nổi bật
" Danh thiếp - Tổng giám đốc công ty Diệc Thế - Diệc Minh Phong "
Cậu có chút ngơ ngẩn, khung cảnh này có chút quen thuộc. Cậu khó hiểu bấm chuông gọi bác sĩ, cậu đã chắc chắn rằng bản thân đã chết, sao có thể ở trong bệnh viện được, không thể nào là Diệc Minh Phong đưa cậu đi bệnh viện, khi đó cậu cảm nhận rõ rằng anh cũng vì cậu mà đi theo mất rồi
Bác sĩ vội vàng vào phòng bệnh, kiểm tra toàn thân rồi nói
" Cậu Mộ đã có thể xuất viện, có thể về rồi"
" Bác sĩ. ai đưa tôi vào và tôi bị gì sao? "
" Là Diệc thiếu đưa cậu vào, cậu bị say nắng mà ngất, thêm khoảng thời gian thiếu chất dinh dưỡng. Cậu Mộ nên chăm sóc bản thân, bồi bổ một chút. Diệc thiếu có dặn, khi nào cậu tỉnh hãy gọi cho anh ấy. Tôi xin phép "
Cậu gật đầu cảm ơn bác sĩ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-anh/2654998/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.