Mộ Miên ngồi ăn mà lòng nghĩ ngợi, tay không yên mà huơ huơ cái nĩa...Khoan, cái nĩa?
Trí thông minh của Mộ Miên là được vận hành, không có dao cũng được, có nĩa vẫn xài được. Mộ Miên lo ăn hết đồ ăn, cầm nĩa rồi lại nhìn về phía cánh cửa. Nhìn xuyên qua cái lỗ nhỏ quan sát, bên ngoài hình như không có ai. Cậu hí hửng cầm nĩa, bẻ cong bớt từ 3 cái ghim thành 1, mài cho nó nhỏ lại một chút rồi đưa vào ổ khóa ngồi bẻ. Bản thân Mộ Miên cảm thấy không biết có được hay không vì đây là lần đầu cậu ngồi bẻ khóa, vẫn là cầu mong nó thành công
Cạch!
Được rồi! Mộ Miên suýt nữa thì hét toáng lên vì mừng rỡ. Cậu khựng lại rồi thầm cười hí hửng. Mở nhẹ cánh cửa, Mộ Miên cẩn thận ngó nghiêng, thở phào một tiếng
" Phù...Được rồi, đi thôi! "
Mộ Miên rón rén, cẩn thận từng bước chân, mỗi lần gặp khúc cua đều phải đứng lại ngó nghiêng mới có thể đi tiếp. Trong lúc đi, Mộ Miên phát hiện ra đây là một tòa nhà mua sắm đã cũ kỹ, vô cùng đổ nát, có lẽ như đây là một công trình còn dang dở. Tòa nhà xây dựng còn chưa hoàn thiện, cũng may là trên đường có một số bảng hiệu dẫn đến lối thoát, dường như là những chiếc bảng cũ mà những công nhân từng xây để lại dẫn đường, tòa nhà này khá lớn, có lẽ là để tránh bị lạc
Vừa đi, Mộ Miên thầm nghĩ Đinh Ninh Hy quả nhiên là lần đầu làm chuyện phi pháp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-anh/2654968/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.