Sau nhiều tuần ở nhà đến chán chê, Mộ Miên bèn mè nheo Diệc Minh Phong cho cậu ra ngoài chơi, ở nhà quá nhiều Mộ Miên phát ngấy rồi
" Phong chúng ta đi chơi đi mà "
" Em vẫn còn không biết sợ sao ? "
" Chuyện cũng qua lâu rồi, anh giữ em trong nhà riết em ngột ngạt lắm. Anh còn được ra ngoài đường, em suốt ngày ở nhà, em chán lắm rồi "
Mộ Miên hết mình năn nỉ Diệc Minh Phong đổi ý, nhưng anh vẫn giữ nguyên ý định, vững hơn cả núi, nhất quyết là không cho Mộ Miên đặt chân ra đường. Mộ Miên dù có giở trò giận dỗi cũng không khiến anh động lòng, buông tha. Lục Nhiên ở nhà ngồi nhìn hai đứa con ngỗ ngáo đang nháo nhào lên mà cười hơn xem hài kịch, một đứa thì trẻ con, một đứa thì cứng ngắc, bà xem đến cười đua cả ruột
" Tiểu Mộ à, con đừng buồn, nó sợ con lại có chuyện không hay nên mớ cứng nhắc vậy thôi "
" Mẹ ơi, mẹ kêu anh ấy cho con đi chơi đi mà, con hứa sẽ không đi kung tung đâu "
" Mẹ chịu rồi, tính cách thằng nhóc thối đấy chẳng khác gì cha nó cả "
Lục Nhiên cũng muốn giúp sức nhưng lực bất tòng tâm, đến mẹ cũng không giúp được Mộ Miên thì còn ai giúp nữa đây ? Phải rồi, Mộ Miên vừa chợt nhớ ra còn một người nữa
' Tút..Alo '
" Ninh Hy mau giúp anh với "
' Sao thế, Phong lại bắt nạt anh hả ? '
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-vi-anh/2654928/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.