Ninh Nguyên cậu tỉnh dậy trong một biển mây lớn, có vô số những hòn đảo bay lơ lửng với một màu sắc là nền chiều với ánh bình minh, cậu nằm giữa vô vàn luồng mây khí, cơ thể nhỏ nhắn ấy như đang cảm thấy rất yên bình và tự do, chính không nơi nào khác nơi này chính là tâm cảnh của cậu, lúc cậu mở mắt ra cũng là lúc cậu tỉnh dậy.
Hiện tại sau sự việc có người giác ngộ đã làm trấn động không ít tông môn trải dài trên khắp các đại lục, nhưng dù bằng cách nào họ cũng không thể tìm ra vị trí của người đó, cứ như sự tồn tại ấy hòa vào không khí vậy.
Còn phần nguyên nhân vì sao cậu không bị phát hiện chính là, Mặc Nhi cô bé cảm thấy chủ nhân mình đang trong giai đoạn chuyển giao thần thức để thức tỉnh, đây là một giai đoạn cam go nếu sai sót có thể dẫn đến thần hồn cậu sẽ bị lạc mất, cô bé mặc dù biết điều mình làm sắp tới là kháng lại yêu cầu chủ nhân nhưng cũng phải làm.
Phút chốc ô lưỡng cực bung tỏa với toàn bộ tu vi của nó, một đóa hoa sen lớn đã bao trọn lấy cơ thể chủ nhân của chính nó, một trận pháp bảo hộ cực dày đã được đặt lên ô lưỡng cực không ngừng xoay vòng hấp thụ linh khí trong thiên địa truyền vào đóa sen trắng thuần khiết ấy.
Nguyên Nhân do mọi người chỉ chú ý đến hiện tượng có người giác ngộ, nên không ai chú tâm đến hành động của cậu lúc này, thêm cả lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-toi-chi-muon-duoc-nghi-ngoi/2921730/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.