Ở dưới sự dụ dỗ của nhiều hơn hai cái lều trại đồ ăn, các chiến sĩ Tuyết Hổ tộc không có ý kiến gì khi mang những Địa Tinh này về cho bộ lạc.
Dọc theo đường đi, Địa Tinh cũng không dám chạy, bọn họ không hề có tự tin so thân thủ cùng với các chiến sĩ Tuyết Hổ tộc, đừng nói chiến sĩ Tuyết Hổ tộc, chỉ riêng đội ngũ ấu tể của Tuyết Hổ tộc này thôi cũng có thể bắt được bọn họ trở về để ấn ở trên mặt đất mà cọ xát.
Lại nói tiếp, bọn họ cũng khá thảm, từ lúc lưu lạc đến địa bàn của Tuyết Hổ tộc vẫn luôn trải qua những ngày kiếm cơm an toàn, vốn dĩ cho rằng chỉ cần cẩn thận một chút, là có thể vẫn luôn như vậy, trăm triệu không nghĩ tới, hôm nay đội tuần tra Tuyết Hổ tộc đi rồi, vậy mà lại có người tới, còn bị bắt được tại trận, cứ thế chỉ một lần mà bắt được toàn bộ bọn họ.
Ngẫm lại, khi bị phát hiện thì bọn họ đang nhét đất của Tuyết Hổ tộc vào trong miệng, tính toán ăn nhiều một chút, đến khi đi thì xóa dấu vết cẩn thận, nhưng mà trong miệng còn chưa nuốt đất xuống thì từ rất xa chiến sĩ Tuyết Hổ tộc đã phát hiện ra bọn họ.
Thật là quá thảm……
Lão Khắc nước mắt lưng tròng bị Tuyết Hổ tộc xách ở trong tay, cũng không dám động một chút nào.
Tộc nhân của hắn vốn dĩ có hai trăm năm mươi người, chẳng qua trên đường lưu lạc từ Tây đại lục đến bên này đã bị chết cùng phân tán hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914648/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.