"Đúng rồi đó, con hổ con đó thật sự rất có khả năng, không hổ danh là hổ con của Tuyết Hổ tộc chúng ta!"
"Ha ha ha...."
Đoàn người mang theo tâm tình vui sướng trở về, cả đời của bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền vàng như vậy, nên tâm tình lúc này vô cùng kích động.
Bên kia, đám người Tần Tiểu Ngư đang đi tới thì có một chiến sĩ thành niên bỗng bước nhanh hơn vài bước rồi biến mất, khi hắn quay trở lại thì trên tay đã mang theo năm Địa Tinh.
"Bọn chúng đang lén trộm thức ăn của chúng ta." Chiến sĩ Tuyết Hổ tộc nhìn mấy Địa Tinh kia bằng ánh mắt chết chóc, nói.
Chợt tất cả Tuyết Hổ tộc đều nổi giận.
Họ rất xem trọng thức ăn, ai dám động vào thì phải giết chết.
Năm con Địa Tinh run rẩy dưới sự hung ác của Tuyết Hổ tộc, bọn họ hoảng sợ túm lấy quần áo của chính mình: "Đại, đại nhân, chúng ta chỉ là quá đói bụng."
Tần Tiểu Ngư nhìn quần áo rách nát của đám Địa Tinh, cả đám đều đói đến mức gầy yếu, đã đến mức như vậy mà còn sợ bị Tuyết Hổ tộc cướp bóc, xem ra danh tiếng của chủng tộc nàng ở bên ngoài đã rất kém.
Nhưng mà điều này cũng không gây ảnh hưởng đến việc bắt người về làm ruộng của nàng.
"Nhìn cũng không tệ lắm." Tần Tiểu Ngư nói.
"Địa Tinh không tốt, xảo quyệt, sẽ lừa gạt người khác" Chiến sĩ chỉ vào Địa Tinh rồi nói cho Tần Tiểu Ngư biết.
Nghe xong lời này, trong ánh mắt to lớn của đám Địa Tinh đều ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914647/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.