“21 ngày?”
“Ta biết, chính là tất cả ngón tay tay và tất cả ngón chân, sau đó mượn của người khác một ngón tay nữa.” Một chiến sĩ trong đội ngũ tuần tra dào dạt đắc ý nói.
“Oa!”
Đám người lập tức sôi trào, điều này có nghĩa là không bao lâu sau, bọn họ sẽ có rất nhiều rất nhiều gà Thải Phượng! “Là như vậy sao?”
“Thật lợi hại, chúng ta sẽ có rất nhiều gà Thải Phượng.”
“Còn có thỏ Vân Tiêu nữa! Rất nhiều, rất nhiều thỏ Vân Tiêu!”
Các tộc nhân mồm năm miệng mười nói những lời này, Tần Tiểu Ngư xoay chuyển tròng mắt, phát hiện Tộc trưởng cũng đã đến đây. Được rồi, không chỉ có Tộc trưởng, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hầu như toàn bộ bộ tộc đều lại đây xem, nếu nói vừa rồi bọn họ là thành thật ở lại bên trong lều trại, Tần Tiểu Ngư không tin.
Nhưng mà nhìn dáng vẻ bọn họ mượn bàn tay của nhau để đếm như vậy, Tần Tiểu Ngư cảm thấy vẫn nên dạy những người này học toán học.
Nếu nhóm người bọn họ thích gà Thải Phượng như vậy, vậy bắt đầu từ trứng gà đi.
Tầm quan trọng của toán học không cần phải nói nhiều, liên quan trực tiếp tới đồ ăn, mỗi ngày đếm trứng, Tần Tiểu Ngư cũng không bắt buộc, dù sao gà sẽ biến nhiều, trứng gà cũng biến nhiều, không sợ nhóm người bọn họ không học giỏi toán học.
Tần Tiểu Ngư ngáp một cái, dẫn theo đám ấu tể đi ra ngoài.
Các tộc nhân thành niên còn vây xem gà Thải Phượng, các ấu tể còn lại là lưu luyến không tha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914637/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.