Đoàn người vừa nói vừa đi, chờ sau khi bọn họ đi xa, Tần Tiểu Ngư đã dẫn dắt các ấu tể trở lại trong bộ lạc. Bộ lạc không có tường vây, không sợ có người tới trộm đồ vật, chỉ sợ người ta không tới. Ở trong ký ức có hạn của Tần Tiểu Ngư, trước kia có pháp sư nhân loại lại đây, tất cả chiến sĩ trong bộ lạc vui mừng giống như ăn tết vậy, tiến lên bắt pháp sư nhân loại có ý đồ muốn bắt cóc chiến sĩ Tuyết Hổ tộc lại, lột sạch sẽ rồi quăng ra ngoài.
Đương nhiên sau trận lột đồ quá mức sạch sẽ kia, từ đó về sau cho dù là Địa Tinh có danh tiếng không tốt nhất cũng không muốn tới tộc Tuyết Hổ trộm đồ. Thậm chí các chiến sĩ trong bộ lạc còn vì vậy mà tiếc nuối rất lâu.
Tần Tiểu Ngư đang nghĩ ngợi thì đột nhiên nghe ai đó ngạc nhiên oa lên một tiếng. Nàng ngẩng đầu lên thì thấy hổ con đang cho gà Thải Phượng ăn kia đang cầm một vật thể trắng bóng trong tay.
Đây là ——
Trứng!
Hiển nhiên những ẩu tể khác cũng bị làm giật mình, vốn định đánh tên kêu gào lung tung kia một trận, vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy trứng gà Thải Phượng, mấy đôi mắt lập tức ngạc nhiên đến trợn tròn.
“Oa, trứng, trứng!” Một ấu tể ngạc nhiên kêu lên!
Một tiếng trứng này lập tức hấp dẫn lực chú ý của tất cả ấu tể. Mọi người sôi nổi bao vây lại đây, người có thân thể cường tráng nhanh chóng tiến lại gần đám ấu tể, tức thì chiếm được một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914632/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.