Nàng ta cười yếu ớt với tộc trưởng Tuyết Hổ tộc: “Tộc trưởng, ta có chuyện tới hỏi ngài.”
“Chuyện gì?”
Bên trong lều trại không có người, chỉ có một lão hổ trắng như tuyết có hình thể rất lớn, biểu cảm của ông ấy đều bị lông trắng che khuất, nhìn không rõ ràng, nhưng mà ánh mắt kia lại ngăm đen sáng ngời uy nghiêm.
Mộ Vũ có chút cẩn thận, cho tới nay nàng ta đều cảm thấy tộc trưởng này không có bản lĩnh gì, nhưng mà mỗi lần nàng ta chân chính đối mặt với lão hổ này, luôn có một loại cảm giác sẽ bị nhìn thấu bất cứ lúc nào.
“Ta tới là để nói về chuyện của Tiểu Ngư, nàng ấy còn nhỏ như vậy, vừa mới hóa thành hình người, cái gì cũng đều không hiểu, ngài để cho nàng ấy dẫn dắt mọi người có phải quá khó xử nàng ấy rồi hay không?”
Mộ Vũ yếu ớt, lo lắng nhìn tộc trưởng Tuyết Hổ tộc rồi lại nói: “Ta cảm thấy Bưu rất tốt, chắc chắn có thể dẫn dắt Hổ tộc phát triển về phía trước tốt hơn, ngài đừng làm khó Tiểu Ngư được không?”
Tộc trưởng Tuyết Hổ tộc lạnh nhạt nhìn Mộ Vũ một cái, nói: “Tiểu Ngư nói với ngươi à?”
“Là, là……”
Mộ Vũ nhìn thấy biểu cảm lạnh nhạt của tộc trưởng Tuyết Hổ tộc, không rõ vì sao trong lòng lại có chút hoảng loạn, chỉ cảm thấy nếu mình nói đúng, vậy thì ông ấy sẽ lập tức đi tìm Tần Tiểu Ngư, nàng ta có chút miễn cưỡng lại giấu đầu lòi đuôi nói: “Là tự ta nghĩ vậy, áp lực của Tiểu Ngư sẽ rất lớn, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914628/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.