“Ta có thể cùng đi qua đó xem thử không?” Tần Tiểu Ngư hỏi.
Vị diện giao dịch cũng không phải có thể sử dụng thường xuyên, cái này cần sử dụng hồn lực, cũng cần có quy tắc, phòng ngừa có người lạm dụng tài nguyên trong tinh cầu gây tổn hại đến tinh cầu khác. Vậy nên Tần Tiểu Ngư vẫn cần đi qua đó xem thử, nhìn xem thế giới rốt cuộc là như thế nào.
Ít nhất là nàng không muốn cuộc sống của mình là dựng một túp lều tranh rách nát, trời nắng bị ánh nắng chiếu rọi, trời mưa phải tắm mưa, như vậy quá thảm, ngay cả tên ăn mày nàng gặp được lúc trước cũng không thảm như vậy.
Hơn nữa nơi này không có quang não, không có rất nhiều trò giải trí, nếu muốn cuộc sống tốt đẹp thì ít nhất là phải cải tạo thành thành thị hiện đại hoá, nàng cho rằng lượng công việc sẽ rất lớn.
“Được rồi, vậy ngươi theo ta đi” Khác nể tình là ẩu tể này cung cấp đồng vàng nên đã hào phóng đồng ý.
Hắn đếm ngón tay, đếm ra mười lăm cái đồng vàng, trong lúc đó ngón tay không đủ nên còn phải mượn của người khác, cuối cùng thành công lấy ra mười lăm đồng vàng, sau đó vô cùng lo lắng đếm lại hai lần.
Sợ bị nhiều, dáng vẻ tính toán chi li kia hoàn toàn không thể nhìn ra đây là chiến sĩ kiêu dũng thiện chiến trên chiến trường.
Nếu phải cứng rắn dùng từ để hình dung thì có lẽ chính là nghèo đến sợ rồi.
Làm một chiến sĩ, dù có nghèo như thế nào cũng sẽ không thua kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914612/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.