Điều làm hắn càng tức giận hơn là bởi vừa rồi hắn hung dữ với con nhóc kia mà mấy con hổ chung quanh bắt đầu tỏ ra bất mãn với hắn.
Kerry có chút thẹn quá thành giận: “Các ngươi đừng không biết tốt xấu, liền tính tộc trưởng của các ngươi đã trở lại thì sao chứ, còn không phải không có tiền để trả à!”
“Ngươi trở về đi, chờ tộc trưởng trở lại thì ta sẽ nói với hắn, chúng ta không phải hổ quỵt nợ, sẽ trả tiền” Mục cũng không có sắc mặt tốt với Kerry, người trong bộ lạc của bọn họ đều không nỡ hung dữ với các ấu tể, thế mà lại bị người bên ngoài bắt nạt.
Nếu không phải thiếu tiền thì bọn họ đã sớm quăng những người này ra ngoài rồi.
Kerry khinh thường nhìn thoáng Hổ tộc nghèo nàn, nhịn xuống sự khinh thường trong lòng nói: “Nếu các ngươi cứ kiên trì như thế thì ta sẽ chờ các ngươi thêm mấy ngày nữa. Đừng quên lúc đó tộc trưởng của các ngươi đã ký khế ước rồi, Thần Thú đang nhìn đấy”.
“Đúng vậy, đừng tưởng các ngươi có thể trốn nợ không trả”
“Chúng ta biết rồi, ngươi cứ yên tâm, đến lúc đó bọn ta sẽ trả tiền” Sắc mặt của Mục rất khó coi, hắn biết lúc ấy tộc trưởng vì vay tiền mà đã ký khế ước ma pháp với mấy người này, nếu đến lúc đó sử dụng khế ước ma pháp thì tộc trưởng sẽ……
“Biết thì tốt, chúng ta đi”
Kerry nhìn sắc mặt của Mục liền biết chính mình uy hiếp đúng chỗ rồi, hắn rất muốn nói thêm mấy câu tàn nhẫn rồi mới rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914607/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.