Hắn nhìn thoáng qua nơi nghèo khó này, nếu như là bộ lạc khác thì hắn còn lười tới, nhưng mà là Tuyết Hổ tộc này thì không được. Vất vả lắm mới chờ tới lúc bọn họ cùng đường, nếu như không mang được chút chiến sĩ trở về bán thì về sau chưa chắc đã có cơ hội tốt như thế.
Còn tộc trưởng của Tuyết Hổ tộc kia, đương nhiên hắn biết lão già đó vẫn còn ở bên ngoài không biết ngày đêm mà săn thú. Nhưng mà chuyện này liên quan gì tới bọn họ chứ, thứ bọn họ muốn đâu phải là con mồi, cũng không phải là đồng vàng, mà là những chiến sĩ Hổ tộc kiêu dũng thiện chiến này.
Chỉ vận chuyển những chiến sĩ hổ tộc này tới đại bản doanh bên ngoài thì có thể kiếm lại gấp hàng vạn lần rồi.
Ánh mắt Kerry dạo qua trên người Hổ tộc một vòng, trong lòng rất là vừa lòng, mặc kệ nói như thế nào thì lần này ít nhất cũng lấy được mười mấy chiến sĩ đúng không.
“Lúc ấy các ngươi cầm tận một túi đồng vàng, thương hội đen chúng ta cũng không phải thương hội giàu có gì, không thể để các ngươi kéo dài thời gian trả nợ như thế, đã qua cả một năm rồi, ta không tin chỉ trong hai ngày mà các ngươi có thể gom đủ một túi vàng”
“Nhưng mà người của thương hội đen chúng ta cũng không phải hạng táng tận thiên lương, như vậy đi, cứ một người các ngươi được tính là một đồng vàng, chỉ cần đi theo ta, ngoan ngoãn nghe lời là được.”
Kerry đắc ý dào dạt nhìn người của Hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-thoi-nguyen-thuy-lam-ruong/3914606/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.