“Ông nói cái gì? Thằng bé qua bên đấy lại còn nhờ chúng ta nom dòm con bé đó sao?”
Một người luôn đoan trang như bà Tần cũng không thể bình tĩnh khi nghe chồng của mình nói như vậy được. Chuyện này quả thật quá vô lí, trước đây thì không sao nay lại có chút này thôi cũng liều mình. Những kẻ bên đấy dễ đối phó sao?
“Không! Không được, tôi nhất định phải đi gặp thằng bé nói cho rõ, còn phải kêu Giao Giao đi khuyên nhủ nó mới được.”
Đứng bật dậy khỏi chiếc ghế dựa, bà luống cuống đi thật nhanh mà không chú ý đến khuôn mặt đang đen xì của chồng mình.
Rầm!
Ông tức giận lấy tay đập một phát thật mạnh xuống bàn, quát lớn:
“Bà có thôi đi không hả?”
“Đây là chuyện mà bà muốn nói là nói, muốn khuyên là khuyên sao?”
Ông thật sự quá đau đầu bởi những chuyện này. Chuyện nhà còn khó giải quyết hơn cả công việc. Tại sao ai cũng muốn làm theo ý mình mà không chịu ngồi xuống nghe ông nói?
Không phải chê trách nhưng ông biết quá rõ tính của bà Tần. Bên ngoài với người lạ thì lúc nào cũng là bộ dạng tiêu chuẩn của quý phu nhân, nhưng trong nhà thì khỏi phải nói. Bao nhiêu tính bồng bột và trẻ con đều lỗ rõ hết cả ra.
Đây cũng chính là lí do khiến ông đau đầu.
“Nhưng…”
“Nó lớn rồi, có những chuyện không phải muốn can thiệp là được đâu.”
Ông không muốn nói thẳng nhưng ông thật sự không thích việc bắt ép con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792670/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.