Nghe thấy giọng nói đột nhiên vang lên phía sau làm cô giật mình một trận, quay qua nhìn thì thấy ngay một Nhất Thiếu cao lãnh.
“Nhất Thiếu?”
“Suỵt!”
Đưa tay lên miệng ra hiệu một tiếng cho cô, anh ta đứng thẳng người nhìn tên phục vụ bằng nửa con mắt. Bộ dạng trong mắt kẻ khác cao quý biết bao nhiêu thì trong mắt cô lại không khác gì một tên chanh chua.
Có lẽ sâu trong tiềm thức thì ấn tượng của cô với anh ta không được tốt lắm.
Nhướm chân mày, anh nhìn tên phục vụ nói: “Sao nào được chứ?”
“Phó thiếu ngài cứ nói đùa, tất nhiên là được là được.”
Một cảnh anh nhìn cô, cô liếc anh rơi vào mắt cậu ta lại thành màn câu dẫn mờ ám. Chỉ mới chớp mắt một cái thôi, bọn họ đã giao dịch xong rồi. Ở đây ai lại không biết Phó Gia có một quý tử ăn chơi trác táng? Có lẽ đây cũng chính là một trong những lần ăn chơi của anh ta mà thôi.
Nếu suy nghĩ này của cậu mà để Nhất Thiếu biết chắc sẽ tức đến chết mất. Anh bây giờ đã là lãng tử quay đầu, không còn là một kẻ vô dụng của ngày xưa nữa.
Để người phục vụ đi trước, anh và cô lần bước theo sau. Giữ khoảng cách nhất định với người phục vụ, Nhất Thiếu không kìm được mà lên tiếng hỏi cô:
“Tại sao cô lại ở đây? Cảnh Dĩnh của tôi đâu?”
Học theo cách của anh ta, cô cũng lén lút cúi đầu nhỏ tiếng đáp: “Tôi chưa nói với anh sao?”
Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792668/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.