“Tại sao?”
Hai chữ này là hai chữ duy nhất cô có thể cất lên được với ông ta.
“Vì gia đình mới của ông ta thôi.”
Từ trong phòng trong vọng ra tiếng nói lớn đầy sự hả hê khó dấu của người đàn ông. Anh ta đi trước, theo sau là một nhóm người áo đen sát khí đầy mình. Cảnh tượng thật sự quen, kiếp trước cũng như vầy và như vầy. Đã bao nhiêu lần cô chật vật trốn khỏi sự truy sát của họ? Cứ tưởng đã thoát được kiếp trốn chạy nhưng nay lại gặp phải.
Cô đã từng nghĩ mình đã quen thuộc và không còn cảm giác gì với chuyện này.
Nhưng…
Thì ra cô vẫn sợ, vẫn còn nỗi ám ảnh trong tim.
“Các người…”
“Ba xin lỗi con.”
Ông ta lên tiếng với cô xong thì chạy lướt qua cô, tiến lại gần phía Vỹ Trác. Đứng phía trước anh ta, ông tỏ ra hèn mọn mà cầu xin.
“Tôi đã làm theo ý của cậu rồi. Xin cậu hãy trả lại vợ con cho tôi.”
Ông ta gấp đến hoảng. Vợ trẻ và con trai nhỏ độc nhất của ông bị người ta bắt mất, bây giờ đến tung tích hay tình trạng sức khỏe ra sao ông ta cũng không biết được. Chỉ mong nhanh chóng làm xong việc để được gặp lại vợ con của mình.
“Rồi… rồi! Ông làm rất tốt.”
“Mày! Dẫn ông ấy đi gặp cô vợ nhỏ của ổng đi.”
Vỹ Trác khinh thường nhìn ông Triệu, ra lệnh cho một tên đàn em gần đấy đưa ông đi tới nơi cần tới. Bước chân nhanh chóng cất đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ve-ben-tong-tai-cua-toi/2792639/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.