“Cố Nguyên đáng yêu, có điện thoại! Cố Nguyên đẹp trai, có điện thoại! Cố Nguyên đáng yêu, có điện thoại! Cố…”
Tiếng chuông kêu vang lên khắp căn nhà. Lăng Hạo Hiên ngẩn người ra khi nghe thấy quả nhạc chất hơn nước cất này của thằng bạn mình, phì cười ra, đập bàn ha hả
“Sao mày… haha… sao mày có thể không biết xấu hổ đặt cái loại này làm nhạc chuông vậy hả? Hahaha, cười chết tao mất”
Cố Nguyên cũng cứng người lại, xấu hổ đến mức đỏ cả mặt khi nghe thấy tiếng chuông, quay sang lườm lại
“Đây không phải chuông tao đặt”
“Tao … ha ha …phải đưa cho đám người theo đuổi mày nghe quả nhạc này mới được”
Cố Nguyên cảm thấy hơi bực mình rồi đấy, rốt cuộc ai đổi nhạc của hắn hả? Tay lướt sang nghe điện thoại
“Alo”
Giọng nói vui vẻ cất lên sau bên kia
“Con trai, sao rồi, bất ngờ không? Nhạc hay chứ? Mẹ mới đổi cho con đấy. Nhạc cũ của con nhàm chán quá”
Giọng nói tự nhiên to tiếng hơn
“Mẹ, sao mẹ có thể cài quả nhạc ấu trĩ như vậy cho con thế? May mà con đang ở nhà, không là con mất hết mặt mũi rồi đấy”.
Mẹ có thật sự là mẹ ruột con không vậy? Có mẹ nào suốt ngày tìm cách hố con mình như mẹ không? Hắn hơi bị ấm ức rồi đấy
“Mẹ thấy đáng yêu mà”
Cố Nguyên: “…”
Nhìn sang tên bạn mình vẫn còn đang cười. Càng ấm ức!!!
“Được rồi, con sắp xếp lịch xong chưa? Hôm nào đi gặp con gái bạn mẹ được vậy?”
Đến rồi, cái chủ đề này đã đến rồi. Lấy chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-va-mat-o-mat-the/1043045/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.