Đám đông thấy đã hết trò hay nên dần dần di tản đi, chỉ còn lại mấy người bên đội đứng nói chuyện với nhau. Sau một khoảng thời gian, Hạ Hân Nghiên cũng hiểu qua sơ sơ về họ. Người đeo kính có vẻ ít nói, trông hơi nghiêm túc tên là Trầm Dục. Cậu ta chỉ đứng bên lắng nghe, thi thoảng mới nói xen vào một vài câu. Chàng trai nhìn vẻ ngoài hoạt bát đang nhảy nhót lên lên xuống xuống là Tinh Húc. Còn người lên tiếng bất bình khi nãy là Cảnh Nghi. Cả ba đều bằng tuổi Hạ Dương và sinh sống ở đây, là dân thành phố C chính gốc.
Có thể là do trận đấu ban nãy nên mấy người đều nói cười rất vui vẻ. Tên nhóc Tinh Húc còn khoác vai bá cổ xưng anh gọi em với Hạ Dương như mới tìm được anh em thất lạc lâu năm vậy.
“Chị Nghiên, Hạ Dương, hai người hiện có rảnh không? Lên nhà em chơi đi” Cảnh Nghi lên tiếng mời
Mồ hôi đầm đìa dính khắp người, hơi nhớp nháp khiến cô cảm thấy rất khó chịu, muốn đi tắm ngay lập tức, lại thêm cơ thể do mới bị thương nên hơi mệt mỏi. Hạ Hân Nghiên tay cầm cổ áo kéo kéo từ chối:
“Chị thì thôi, mấy đứa cứ đi chơi đi, chị về đi tắm đã, người hôi quá!”
Mấy người thấy cô dứt khoát nên cũng không hỏi thêm nữa mà kéo bè kéo lũ đến nhà Cảnh Nghi chơi tiếp.
Dòng nước từ vòi tuôn xối xả vào mặt, hơi nước bốc lên như mờ như ảo khiến cô như được lột tẩy hết mọi khó chịu, bụi bặm ra khỏi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-va-mat-o-mat-the/1043044/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.