(*Một cây gân [一根筋]: cứng rắn, bướng bỉnh. Theo Baidu.)
"Khoan đã." Bị Mộ Chi Minh cưỡng hôn Cố Hách Viêm quay đầu, hắn hít vào một hơi thật sâu, cố gắng hết sức để duy trì bình tĩnh, "Ngươi say."
"Đúng vậy, ta say." Mộ tiểu công tử bừa bãi cong mắt tươi cười, mổ một ngụm lên sườn mặt của Cố Hách Viêm, sau đó càng làm càng lớn mật hơn, vươn tay kéo đai lưng của Cố Hách Viêm, làm quần áo hắn trở nên dúm dó, lộn xộn.
Cố Hách Viêm kinh ngạc, sau khi phục hồi tinh thần lại bèn đè tay Mộ Chi Minh xuống, trầm giọng nói: "Đừng xằng bậy."
Mộ tiểu công tử ương bướng, lời lẽ chính đáng: "Ta không có."
Cố Hách Viêm: "Ngươi say hoàn toàn không biết bản thân đang làm cái gì."
"Ta biết." Nói đoạn, Mộ Chi Minh bèn nắm tay Cố Hách Viêm lên, đan mười ngón tay lại với nhau, sau đó đưa lên môi thân mật mà hôn xuống, rồi nhẹ nhàng cọ sườn mặt vào lòng bàn tay Cố Hách Viêm, Mộ Chi Minh cười vang, cực kỳ chắc chắn nói, "Ta muốn hôn ngươi, còn muốn ngươi hôn ta."
"Không được." Cố Hách Viêm nhắm mắt rồi lại mở mắt ra, quay đầu không dám nhìn Mộ Chi Minh, sâu trong đáy mắt đè nặng một dục vọng sâu đậm, rút tay khỏi lòng bàn tay của Mộ Chi Minh.
"Được mà." Hai tay Mộ Chi Minh vì men say mà khư khư ôm lấy cổ Cố Hách Viêm, y nói, "Ta thích ngươi."
Ba chữ này thoát ra từ miệng Mộ Chi Minh thật thoải mái, phảng phất giống như ban cho Cố Hách Viêm một Định Thân Chú, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tuong-quan-luon-xem-minh-la-the-than/942387/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.