"Vẫn chưa ngủ hả?" Người bên cạnh nằm trong mền thường xuyên xoay người, làm Lưu Trưng cũng không nỡ ngủ.
"Ừm, ngủ không được." Tần Hải Tuấn hướng ra phía ngoài giường, sau lưng là thân nhiệt của Lưu Trưng.
Lưu Trưng nghe vậy, kéo nhóc con nằm gần mép giường ấn vào lồng ngực mình, sờ khắp người: "Ngủ đi."
...
Hôm qua mưa cả ngày, hôm nay tự nhiên lại trời quang mây tạnh.
Lưu Trưng và Tần Hải Tuấn ở trong phòng thảo luận về hành trình, người này bảo chơi thêm mấy ngày nữa còn người kia nói thời gian sát quá rồi phải về thành phố.
"Thời gian trôi qua nhanh thật." Nghĩ đến mùa hè cứ thế mà kết thúc, sau đó mở ra cánh cửa lớp 12 giống như địa ngục, Tần Hải Tuấn lập tức hoảng sợ.
"A..." Lưu Trưng cũng đoán được tâm trạng của cậu, cười nói: "Về sau em sẽ cảm thấy, ba hay bốn năm cũng như vậy, chớp mắt một cái liền không còn."
"Gớm!" Nghĩ lại Lưu Trưng cùng lắm chỉ sống nhiều hơn mình hai năm, Tần Hải Tuấn hoàn toàn không nghĩ anh hơn gì mình.
"Đi thôi, thu dọn đồ đạc." Lưu Trưng vỗ vỗ mông Tần Hải Tuấn, bản thân cũng bận rộn dọn dẹp.
Những thứ cần bọn họ sửa soạn còn rất nhiều. Phần lớn là được mua trên đường, nhưng món cảm thấy thú vị.
"Tiểu Tuấn, nhìn cái này nè." Trong tay Lưu Trưng cầm một khối gỗ trông giống bộ phận sinh dục, miệng cười lộ vẻ xấu xa.
"Cái thứ này, không phải kêu anh bỏ đi rồi à!" Tần Hải Tuấn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tu-mang-thuoc-cho-minh/2881097/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.