Dương Mân lúc này đã hoàn toàn coi Trịnh Thiếu Bằng là một tên ngốc, ngay cả Dương mẫu cũng hiểu đuợc, Trịnh Thiếu Bằng có chút mất mặt!
"Tiên sinh, đây….không phải hản sản, đây là thứ để xem thôi…"
"Xem? Xem thì thế nào, xem thì không thể ăn à? Xem xong có thể ăn không?"
Trịnh Thiếu Bằng tiếp tục nói.
"Tiên sinh, đúng vậy, đây không bán!"
Nhan viên làm việc nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Không bán? Không bán thì nói không bán, lại còn nói xem với xét, đúng là màu mè!"
Trịnh Thiếu Bằng phất phất tay không vui nói.
"Dân ca, nguời này thật sự là ngu ngốc!"
Nam nhân truớc mặt lấy Trịnh Thiếu Bằng ra làm trò hề cuời nhạo nói.
"Mất hơn 100 đồng tiền vé vào cửa, lại đuợc một trận cuời cũng đáng!"
Dân ca nói.
"Con mẹ nó!"
Trịnh Thiếu Bằng dù gì cũng là một hắc đạo thiếu gia, đâu có thể bị nguời cuời nhạo như vậy, lập tức nổi giận, hướng về phía Dân ca nói:
"Mày chán sống rồi à?"
"Con mẹ nó, mày đánh rắm hả?"
Thủ hạ của Dân ca chính là nguời tóc vàng chỉ vào Trịnh Thiếu Bằng mắng.
"Hừ, chúng mày cũng chỉ là nguời qua đuờng, đừng lo chuyện bao đồng, không phải chuyện gì cũng nhúng vào là có lợi!"
Trịnh Thiếu Bằng vốn đang phát hoả, nhưng mà thấy đối phương có đến 3 nguời, trong lòng có chút do dự.
"mẹ nó, cái thằn ngốc này còn nói gì thế? Con mẹ nó, không biết nó có phải là nguời từ sao hoả tới không nữa? Ngu ngốc!"
Nam nhân tóc vàng nói.
"Các nguời,…"
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552634/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.