"Cô nghĩ rằng tôi không dám ư!"
Tuy nói rằng hảo nam nhân không tranh đấu cùng nữ nhân, thế nhưng tôi lại thích cảm giác đấu võ mồm với Mạnh Thanh Thanh.
"Được, vậy thì tôi kiện anh tội lưu manh sàm sỡ ngươi khác! Cảnh sát hỏi anh làm sao mà tìm được cái đĩa này, anh nói như thế nào!"
Mạnh Thanh Thanh đắc ý liếc mắt nhìn tôi nói:
"Được rồi! Anh lại còn sờ ngực tôi trong một thời gian dài như vậy, còn... vân vê nó, rõ ràng là cố ý!"
"Quên đi!"
Bị Mạnh Thanh Thanh nói tôi như vậy, tôi đem cái đĩa ném cho nàng, nói:
"Cô nếu thích thì đem nó đi đi!"
Nói như thế nào cũng là tôi chiếm tiện nghi của nàng, cho nàng cái đĩa này cũng không có gì quá đáng.
"Vậy tại sao anh còn kiểm tra tôi."
Mạnh Thanh Thanh tức giận nói:
"Tôi thấy anh là cố ý, rõ ràng là muốn sờ…sờ ngực tôi !"
"Đúng, là tôi cố ý đó, thì thế nào!" Đúng là tôi cố ý thật.
"Hừ, muốn sờ thì cứ việc nói thẳng, sao phải lấy lý do xấu xa như vậy!" Mạnh Thanh Thanh thoải mái đặt cãi đĩa vào trong túi mang theo.
Nói thật, tôi thích cãi nhau với Mạnh Thanh Thanh, nhưng nàng nói như vậy thì cũng thực quá rồi! Đã như vậy, tại sao tôi không giả bộ hồ đồ, đùa mà làm thật!
"Được, lúc này tôi lại muốn sờ rồi!"
Tôi nghiêm trang nói.
"A?"
Mạnh Thanh Thanh chưa kịp phản ứng, bàn tay của tôi đã cho vào trong ngực của nàng.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong nhà trở nên mập mờ. Mạnh Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552554/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.